Giận, đương nhiên là vì trong thời khắc quan trọng này mà người phụ nữ Ôn Hủ Hủ kia lại đột nhiên xuất hiện làm loạn lễ đính hôn của cô ta.
Nhưng cô ta cũng cảm thấy vui vì nghe nói người phụ nữ kia bị Hoäc Tư Tước kéo đi cho chó ăn.
Đã cho chó ăn rồi thì cô ta không so đo chuyện này với người ta nữa.
Dù sao bây giờ họ đã đính hôn, sau này còn kết
hôn, chuyện này không quan trọng.
Lạc Du nhanh chóng nghĩ thông, đồng thời cô †a cũng không muốn nhiều người để ý đến chuyện này nên cố ý đi trấn an ba mẹ hai bên, chỉ nói Hoäc Tư Tước không đến là vì công ty hắn có chuyện rất quan trọng.
Nghe cô ta nói vậy gia đình hai bên cũng chỉ có thể không nhắc lại.
Ngoài hai đứa nhỏ. "Có phải mẹ không đến không?"
Thấy lễ đính hôn đã kết thúc mà mẹ vẫn không xuất hiện, Hoäc Dận vô cùng tổn thương, ngay cả mắt cũng ửng đỏ. Mặc Bảo cũng rất thất vọng.
Nhưng khi thấy anh trai như vậy, cậu bé vẫn an ủi anh mình trước: "Đừng lo, trước tiên chúng ta đi hỏi ông cậu xem mẹ có đến trước không đã."
"Được"
Hoäc Dận nghe xong tâm trạng mới tốt lên chút, hai đứa nhỏ đi tìm Đỗ Hoa Sênh.
Nhưng đến khi hai đứa nhỏ biết tin về mẹ mình thì cô đã bị nhốt ở trại chó cả một đêm.
"Ăn cơm!"
Sáng ngày hôm sau, Ôn Hủ Hủ đang bị nhốt nghe được tiếng quát lớn ở bên ngoài như thường lệ, sau đó cửa mở ra, một người đàn ông mặc quần áo lao động ném một bát cháo thịt và hai quả trứng gà vào.
Ôn Hủ Hủ: "...
Nhân viên công tác: "Cô nhanh chóng ăn cho. tôi, tổng giám đốc nói phải vỗ béo cô rồi cô mới đủ tư cách làm lương thực dự trữ cho chó của chúng tôi, cô nghe hiểu không?”
Lần này Ôn Hủ Hủ không thèm trả lời, cô đứng cạnh cửa sổ nhìn cảnh bên ngoài đến ngẩn người.
Đây là một căn phòng nhỏ thuộc một căn nhà hai tầng, cô ở tầng hai, thật ra hoàn cảnh không kém, ngoài đầy đủ đồ đạc ra thì cô còn phát hiện cảnh bên ngoài rất đẹp.
Trại nuôi chó?
Người đàn ông kia có thú vui này từ khi nào. vậy? Vậy mà còn chạy đến tận đây để nuôi một đàn chó.
Ôn Hủ Hủ nghe tiếng chó sủa không ngừng bên tai mà cảm thấy phiền não, cô xoay người đi đến chỗ bữa sáng, bắt đầu từ từ ăn.
Bây giờ cô đã hoàn toàn bình tĩnh và tỉnh táo.
Cô không sợ mình bị băm cho chó ăn.
Lúc này cô càng nghĩ đến chuyện người đàn ông kia bị xóa trí nhớ hơn, thật ra cô chưa từng nghĩ có một ngày hắn sẽ xóa trí nhớ...
Cô năm chặt tay đến mức trắng bệch.
"Gâu gâu gâu..."
Đột nhiên tiếng chó sủa dưới tầng to hơn.
Nghe thấy vậy sắc mặt cô thay đổi, như cảm nhận được gì đó, cô lập tức thả bát trong tay xuống rồi chạy đến cửa sổ nhìn.
Quả nhiên cô thấy một chiếc Aston màu đen cực ngầu đang chạy từ đường lớn trên núi đến trại nuôi chó, sau khi đến nơi những con chó trong trại lập tức hưng phấn sủa loạn với chiếc xe.
“Tổng giám đốc, ngài đến sao?"
Nhân viên trang trại chó thấy vậy thì vội vàng chạy ra ngoài đón.
Không sai, người này chính là Hoäc Tư Tước.
Ôn Hủ Hủ đứng trên tầng nắm chặt tay, cô thấy người đàn ông kia bước xuống xe, dáng người cao lớn như cây cổ thủ, khuôn mặt không chút biểu cảm. Chỉ lạnh lùng như băng.
Trái tim cô chìm xuống.
Chuyện lại quay về điểm xuất phát, thậm chí bây giờ cô còn không biết nên đối mặt với hắn như thế nào.
"Cô ấy đâu?"
"Trên tầng, theo dặn dò của ngài, từ hôm qua đến sáng nay chúng tôi đều cho cô ấy ăn đồ nhiều dinh dưỡng nhưng vẫn không đủ, tổng giám đốc, cô ấy vừa gầy vừa nhỏ, sợ là phải nuôi mấy tháng mới đủ thịt cho chó chúng ta ăn đấy?"
Ôn Hủ Hủ: ".."
Thật sự xem cô là thức ăn cho chó đấy à? Thấy người đàn ông kia đi lên, cô cảm thấy hoảng hốt, nhanh chóng chạy về bàn ăn, lại lần nữa
ngồi xuống cầm thìa lên. Hai phút sau, Hoắc Tư Tước đi vào.
"Anh...Anh đến rồi..."
"Bớt ra vẻ quen tôi đi, tôi nói cho cô biết, đem cô cho chó ăn đã là nể tình với cô rồi."
Người đàn ông vừa mở miệng đã nói một câu như vậy, từ khi mất đi kí ức kia, tính cách hắn còn độc ác hơn với người mới bị bắt lại như Ôn Hủ Hủ.
Ôn Hủ Hủ không nói gì, chỉ im lặng ăn cháo.
Hoắc Tư Tước thấy cô không nói gì, lúc này vẻ mặt mới dịu lại, sau đó hắn rất không kiên nhãn mà đá một cái ghế để ngồi xuống, bắt đầu đưa ra câu hỏi: "Rốt cuộc khi đó cô giả chết như thế nào?”
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!