Rốt cuộc ngày hôm đó Ôn Hủ Hủ không đi gặp Hoäc Tư Tước, cô bảo Trì Úc đặt cho mình một vé máy bay bay về nước M, và chiều ngày hôm đó cô lên máy bay rời đi.
Hai ngày sau, tập đoàn Hoäc thị tổ chức buổi họp báo.
Trong buổi họp báo, người đàn ông cao quý phi phàm đó lại xuất hiện, hắn điềm tĩnh đứng dưới ánh đèn sân khấu, vẫn là vị vua của thành phố này.
Đi cùng là vị hôn thê như con chim nhỏ nép vào người đứng bên cạnh hắn.
Tin tức của tập đoàn Hoắc thị rất ồn ào, mặc dù cuối cùng đã bị ông cụ ép buộc đè xuống nhưng để thuyết phục mọi người vẫn phải có một lời giải thích.
Vì thế hôm nay, tất cả mọi người đều nhìn thấy tổng giám đốc Hoäc thị đã lâu không xuất hiện trên tivi, tuyên bố tổ chức lại hội đồng quản trị cấp cao của Hoắc thị.
Tổ chức lại?
Nghe thấy vậy, các phóng viên lập tức xôn xao.
Tổ chức lại không phải là chuyện nhỏ, hơn nữa còn là một công ty lớn như vậy.
Nhưng ngay sau đó vị tổng giám đốc này đã cho họ một lý do hợp lý, đó chính là vụ bê bối về hẳn gây xôn xao trên mạng những ngày trước đều là do vài thành viên của ban giám đốc vạch kế hoạch.
Bây giờ đã bị cảnh sát bắt giữ! Nghe thấy vậy, cư dân mạng lại xôn xao.
Ngay sau đó, thiên kim nhà họ Lạc vị hôn thê của tổng giám đốc tập đoàn Hoäc thị được tung tin đã bị sát hại khi đó cũng mỉm cười duyên dáng nói với mọi người rằng, chuyện ngày đó bị quay được chẳng qua là một vài trò vui giữa hai vợ chồng họ mà thôi.
Các phóng viên: “...
Đến lúc này, sự kiện tin tức rất được quan tâm này cuối cùng cũng đã đi đến hồi kết.
Hai ngày sau trong một tầng hầm nào đó, cuối cùng dưới sự tra tấn thành viên hội đồng quản trị họ Dương kia đã thú nhận mình thực sự cấu kết với người khác.
“Ban đầu tôi hợp tác với Hoäc Chính Hoa, ông ta đã đồng ý với tôi sẽ cho tôi nhiều cổ phần hơn sau khi con trai ông ta là Hoắc Kiêu lên nắm quyền.”
“Hoäc Chính Hoa?”
Lãnh Tự đang thẩm vấn ông ta không hài lòng lắm với câu trả lời này.
Bởi vì, đây hoàn toàn không phải là điều mà anh †a cần.
Hoắc Chính Hoa đã chết, đêm đó Hoắc Kiêu cũng bị tổng giám đốc đánh cho sống dở chết dở bây giờ còn nhốt ở nhà họ Hoäc, hắn ta không thể tìm sát thủ đến vịnh Thiển Thủy nhanh như vậy được.
Lãnh Tự cảm thấy chuyện này rất không bình thường.
Thế là, sau khi thẩm vấn thành viên hội đồng quản trị họ Dương này xong liền đến công ty tìm Hoắc Tư Tước.
“Tổng giám đốc, theo như suy đoán của tôi có lẽ Hoäc Kiêu không phải là hung thủ đêm hôm đó, viên đạn này chắc là của người khác.”
Anh ta lại lấy viên đạn kia ra đặt lên bàn làm việc trước mặt.
Hoắc Tư Tước vẫn ngồi nhắm mắt nghỉ ngơi ở bên trong.
Tình trạng của hắn bây giờ hơi kém, trên khuôn mặt đẹp trai góc cạnh cũng mang theo một chút nhợt nhạt ốm yếu.
Nghe thấy lời này, qua khoảng bốn năm giây mới thấy hắn chậm rãi mở mở mắt ra: “Vốn không phải là hắn ta, thứ bỏ đi như Hoắc Kiêu cũng không thể bày ra được một kế hoạch tỉ mỉ như vậy.”
“Cho nên ý của ngài là?”
“Điều tra tất cả ghi chép trong mấy năm nay của tên bỏ đi kia một chút, kể cả từng tiếp xúc với ai? Đã làm những chuyện gì? Đều điều tra rõ cho tôi!”
“Vâng, tổng giám đốc.”
Sắc mặt Lãnh Tự thay đổi, lập tức đồng ý.
Theo ý của BOSS thì Hoắc Kiêu đã trở thành quân cờ của người khác sao?
Điều này thật đáng sợi
Rốt cuộc là ai? Lại dám chơi đùa cặp cha con này trong lòng bàn tay, và hắn ta dám làm như vậy, rốt cuộc có mục đích gì phía sau? Lễ nào hắn ta không biết người mà mình đối đầu là ai sao?”
Lãnh Tự đè xuống nghỉ ngờ trong lòng, đi ra khỏi phòng làm việc. Vừa ra ngoài, đúng lúc nhìn thấy một người phụ nữ trẻ tuổi đi vào cửa phòng làm việc của tổng giám đốc, cô ta mặc một chiếc áo sơ mi màu trắng, bên dưới là váy ngắn kiểu mới nhất của một thương hiệu lớn, phối với một đôi giày cao gót đính đá.
Tinh tế một cách trước giờ chưa từng có.
Lãnh Tự lập tức tránh sang một bên: “Lạc tiểu thư, cô đến rồi.”
“Ừm, tổng giám đốc của các anh ở bên trong sao?”
Trong tay Lạc Du còn xách một hộp giữ nhiệt, ngước mắt nhìn vào phòng làm việc tổng giám đốc ở đối diện, sau đó hỏi.
Lãnh Tự vội gật đầu: “Vâng, Lạc tiểu thư còn đích thân nấu cơm đưa đến, tổng giám đốc được cô chăm sóc như vậy, vất vả
“Không sao, bây giờ anh ấy vừa khỏi bệnh, phải cẩn thận một chút. Được rồi, không nói với anh nữa, nhân lúc canh còn nóng tôi phải đem vào cho anh ấy ăn”
Lạc Du lạnh nhạt bỏ lại môt câu, sau đó xách hộp giữ nhiệt trong tay đi vào.
Lãnh Tự cũng xoay đầu lại nhìn.
Phát hiện ra rằng, cánh cửa phòng làm việc được đẩy ra, sau khi người phụ nữ này đi vào thì trực tiếp để hộp cơm lên bàn làm việc rộng lớn, sau đó đi vòng vào trong bàn.
“Tư Tước, anh cảm thấy thế nào? Có nơi nào khó chịu không?”
Đó là một giọng nói vô cùng nhẹ nhàng.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!