Chỗ này thật sự rất đáng sợi
Ôn Hủ Hủ cuối cùng cũng tỉnh táo lại.
Cô nhìn thấy cảnh này, hai chân mềm nhữn, người trực tiếp lao về phía trước.
Cô là một người phụ nữ, chưa bao giờ nhìn thấy cảnh loạn lạc, cô sẽ hỗn loạn, sẽ luống cuống, sẽ sợ hãi, đó là điều chắc chắn.
Ôn Cận thấy vậy, sắc mặt đột nhiên thay đổi: “Ôn Hủ Hủ!”
Cậu buột miệng thốt ra, dừng sức kéo Ôn Hủ Hủ trở lại vòng tay mình, rồi ôm cô thật chặt.
Ngay sau đó Ôn Hủ Hủ đang trong trạng thái mơ hồ cảm giác được nhiệt độ cơ thể của một người đàn ông bao bọc lấy mình, sau đó cô ngửi thấy một mùi hương mát lạnh quen thuộc quanh mũi.
Ôn Hủ Hủ lại đờ người ra lần nữa.
Đa phần cô không nhớ đã xảy ra chuyện gì tiếp theo sau đó, chỉ cảm thấy sau khi bản thân được bao lên, khung cảnh xung quanh cô chuyển động rất nhanh, đợi khi cô tỉnh lại lần nữa, đã phát hiện mình nằm trong xe rồi.
"Chị thấy thế nào? Không sao chứ?”
Ôn Cận đang thắt dây an toàn cho cô, khi nhìn thấy mắt của cô cuối cùng cũng có vẻ chuyển động, cậu ngay lập tức dừng lại, cúi đầu nhìn cô một lúc.
Lồng ngực phập phồng không thể kiểm soát được. Ôn Hủ Hủ hơi ngẩng đầu lên.
Cô muốn gặp cậu, nhưng đột nhiên mũi cô hình như ngửi thấy giống mùi máu.
“Em có bị thương rồi sao?" Ôn Hủ Hủ lập tức thay đổi sắc mặt, ánh mắt tìm kiếm trên người Ôn Cận.
Ôn Cận xua tay, lấy ra một miếng khăn giấy lau chỗ bị xước kia.
"Không sao, trầy xước chút da, hai chúng ta có thể chạy ra khỏi đã tốt rồi, sòng bạc kia đã bị nổ rồi.” Ôn Cận đứng bên ngoài xe, nói đến chuyện này, giọng điệu của cậu cực kỳ lạnh lùng.
Nổ rồi?
Ôn Hủ Hủ nghe vậy, đột nhiên lại run cầm cập.
Phải mất một lúc lâu tôi mới nghe thấy bản thân sửng sốt hỏi: "Vậy...... vậy chúng ta đã ra ngoài bằng cách nào?”
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!