Ôn Hủ Hủ nhìn chăm chằm vào Ôn Cận, bắt đầu càu nhàu. Nhưng Ôn Cận hoàn toàn phớt lờ cô.
Sắc mặt cậu cực kỳ kém, giống như có người nợ cậu mấy chục triệu, đạp mở cánh cửa sau lưng cô, đút tay vào túi áo len màu xanh, giơ chân đi vào.
Ôn Hủ Hi!
Thằng nhãi này thật sự càng ngày càng thô lỗ. Cô chỉ có thể coi như không có gì, sau đó đứng ở cửa, vẫn chờ Chung Vãn. "Chị còn đứng đó làm gì?"
"Tôi đang đợi người, chị Chung Vấn của em tới rồi, ở ngay dưới lầu đấy.” Ôn Hủ Hủ không kìm được vui sướng, hướng vào trong phòng trả lời.
Ai biết được lời coi vừa nói xong, chàng trai đã đi vào lại đi ra. Cậu nhìn cô đang đứng ở ngưỡng cửa không nhúc nhích, trực tiếp đưa tay ra túm lấy cổ áo sau của cô.
"Á...... Ôn Cận, em đang làm gì vậy? Buông chị ra!"
"Buông cái gì mà buông? Chị bị doạ sợ tới não cũng có vấn đề rồi đúng không? Chung Vãn sao có thể đến cái nơi như vậy?"
Sắc mặt Ôn Cận còn tệ hơn xách Ôn Hủ Hủ vào, gân xanh nổi lên muốn lập tức thu dọn người phụ nữ ngốc nghếch như heo này rồi ném về nước M.
Không có não sao? Người khác nói gì cũng tin! Ôn Hủ Hủ vẫn còn đang vùng vẩy: "Em mới có vấn đề, rõ ràng vừa rồi lễ tân khách sạn gọi điện thoại cho chị, còn nói có một người phụ nữ tên Chung Vãn đến tìm chị."
"Chung Vấn đến chị, không biết gọi điện thoại cho chị sao? Chị đã chặn cô ấy hoặc xóa cô ấy rồi? Mà cô ấy phải thông qua lễ tân của khách sạn để gặp chị?"
"Hả?"
Ôn Hủ Hủ sững sờ nhìn cậu em trai này, cuối cùng cô không thể nói ra lời nào nữa.
Đúng vậy, Chung Vấn đến, tại sao không gọi điện thoại di động cho cô? Mối quan hệ của hai người các cô mà còn thông qua lễ tân khách sạn sao?
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!