Ôn Hủ Hủ rất khó chịu vì hành động của Mặc Bảo!
Nhưng tối hôm đó cô cũng đi theo Kiều Thời Khiêm ra ngoài, vì Kiều Thời Khiêm nói rằng anh ta tình cờ có một vài quyển sách liên quan đến phương diện quyền giám hộ mà cô đang cần.
Ôn Hủ Hủ ngay lập tức đi cùng Kiều Thời Khiêm.
Cô thật sự rất muốn lấy lại Hoäc Dận - đứa con trai lớn của mình.
Tối nay Ôn Hủ Hủ không tới Vịnh Thiển Thủy.
Lâm Tử Dương không biết tiểu thiếu gia ở trên lầu thế nào, nhưng anh ta có thể cảm giác được ông chủ trong phòng khách phía dưới kia đang không vui vẻ cho lắm.
“Thế nào? Còn chưa tìm được người sao?”
"Còn chưa tìm được, chúng tôi đã đi qua nhà mợ cô ấy hai lần, đều không nhìn thấy người, hơn nữa chúng tôi ngồi chờ ở đó rất lâu cũng không có nhìn thấy cô ấy đi ra. Trợ lý Lâm, cô gái đó có phải là không có trở về nhà cậu mợ cô ấy không?"
Vệ sĩ nói cho Lâm Tử Dương biết kết quả hắn ta cả đêm lăn lộn, vất vả như thế nào.
Quả thật không loại trừ loại khả năng này. Buổi chiều hôm nay Lâm Tử Dương có nghe nói Hoäc Tư Tước và Ôn Hủ Hủ cãi nhau kịch liệt, Ôn Hủ Hủ tức giận còn ra tay động thủ với dì Trần.
Này! Lâm Tử Dương rất đau đầu.
Mắt thấy thời gian càng lúc càng muộn, mà Hoäc Tư Tước ngồi ở bên trong còn chưa buồn ngủ mà tinh thần hắn càng ngày càng tỉnh táo, hai mắt mở to trừng trừng như là muốn giết người, Lâm Tử Dương quyết định tự mình đi tìm Ôn Hủ Hủ.
Nhưng đúng lúc này, điện thoại di động của anh ta lại đột nhiên vang lên.
“Alô?”
“Trợ lý Lâm, cuối cùng tôi cũng nhìn thấy cô Ôn. Cô ấy vừa từ khu phố cũ đi ra ngồi lên một chiếc BMW X5, đi về hướng Vân Đoan Nhất Phẩm”
“Cậu nói cái gì? Vân Đoan Nhất Phẩm?”
Lâm Tử Dương cũng hoài nghi mình có phải nghe lầm hay không?
Vân Đoan Nhất Phẩm?
Tên đó vừa nhắc đến là Vân Đoan Nhất Phẩm ở khu đối diện Hoắc thị bọn họ? Chính là công ty công nghệ - điện tử những năm gần đây phất lên nhanh chóng đang là đối thủ cạnh tranh số một của Hoắc thị sao?
Ôn Hủ Hủ bị bệnh à? Cô ấy đang làm gì ở đó?
“Có phải cậu nhìn lầm rồi không? Cô ấy không có việc gì chạy tới đó làm gì?”
“Cái này tôi không rõ lắm, nhưng có người nhìn thấy, còn chụp ảnh lại đây.”
Người vệ sĩ này nói trong điện thoại, sau đó tiện tay gửi một tấm ảnh cho Lâm Tử Dương.
Lâm Tử Dương lúc này mới tắt điện thoại, cẩn thận từng chút một xem xét tấm ảnh. Đúng thật rồi, tấm ảnh này đúng là được chụp lén trước tòa nhà Vân Đoan Nhất Phẩm. Lúc này, người phụ nữ mà bọn họ đã tìm suốt một đêm đang được một người đàn ông trẻ tuổi mang cặp công văn đeo kính gọng vàng dắt cô vào vào bên trong.
Ôn Hủ Hủ điên thật rồi!
Lại dám trong thời gian trị bệnh cho tổng giám đốc, lại cùng một người đàn ông trẻ tuổi chạy tới công ty đối thủ cạnh tranh với Hoắc thị, cô muốn làm gì? Không muốn sống nữa sao?
Lâm Tử Dương phóng lớn bức ảnh thêm một chút, Không ngờ sau khi có thể nhìn rõ khuôn mặt của người đàn ông trong bức ảnh, cổ họng anh ta như nghẹn ứ lại.
Trời ơi, chuyện lớn thật rồi!
“Lâm Tử Dương, cậu đang làm gì vậy? Tìm được người phụ nữ chết tiệt kia chưa?”
Đúng lúc này, Hoắc Tư Tước trong phòng khách đã hết kiên nhẫn, sau khi nhìn thấy bên ngoài vẫn không có động tĩnh, đôi mắt của hản đỏ lên vì tức giận, nhịn không được lớn tiếng hỏi.
Lâm Tử Dương nghe được, hai chân mềm nhữn ra.
Nhưng mà không còn cách nào khác, Lâm Dương Tư vẫn phải đối mặt, anh ta cũng đành phải run rẩy đi tới trước mặt lão tổ tông này.
“Tổng giám đốc, cái đó...... tìm được rồi, nhưng mà, cô Ôn đã đi nơi khác.”
“Nơi khác?”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!