edit: Lựu ĐạnBên dưới, một nhóm người ăn mặc đồng điệu, tay cầm bảng chữ, nam có nữ có, giơ cao tấm bảng hai chữ thiên đoàn, cao giọng gọi tên.
Khí thế kia lập tức nhấn chìm rất nhiều phóng viên.
Thiên đoàn gì chứ….
Tất cả mọi người đều không biết.
Có phóng viên không khỏi đặt câu hỏi “Mọi người là fans của ai?”
“Diệp Chanh, a, trời ơi, cô ấy đang đứng cùng đạo diễn Lưu An phía sau kìa”
“Tiên Nhi nhà chúng ta là đẹp nhất, người xinh đẹp nhất chính là Tiên Nhi.”
Phóng viên nọ sợ ngây người, đẩy đẩy mắt kính, từ trước đến giờ chưa thấy fan hâm mộ nào điên cuồng đến như vậy.
thật là….
Nhìn số tuổi cũng không còn nhỏ, sao lại còn có thể điên cuồng đến như vậy.
Phía trước, sắc mặt Diệp Tử càng lúc càng khó coi.
Đặc biệt là lần này, người xung quanh đều không nhịn được tò mò, Thiên đoàn là fans của ai, nhìn số người lại đông đến như vậy, khí thế thật hùng hồn.
Có người nói là Diệp Chanh.
Có người cũng thấy lạ hỏi, Diệp Chanh là ai.
không trách được những ngôi sao hạng A này không thích chuyện bát quái, nên không biết Diệp Chanh là ai, rốt cuộc Diệp Chanh cũng là người mới xuất đạo mà thôi.
Nhưng mà, mọi người cũng không nhịn được cảm thán “Nghệ sĩ mới bây giờ cũng khó lường đi, fan cuồng như vậy, tôi cũng là lần đầu tiên được thấy.”
“Nhìn đi, đó chính là Diệp Chanh, có thấy người đứng chung với đạo diễn Lưu An không?”
“không phải chứ, nghe nói Lưu An về nước làm một bộ phim truyền hình, chẳng lẽ vai diễn là dành cho cô ta?”
“Lưu An mà còn nâng đỡ cô ta đi.”
Diệp Chanh mặc trên người một chiếc váy màu hồng cánh sen, váy dài phiêu dật như tiên nữ, kéo dài đến mặt đất, đầy vẻ ưu nhã, trên thân váy còn là những đóa hoa làm bằng thủ công tinh xảo, như muốn nở rộ, sợi tóc được cuốn lên, búi nhỏ phía sau, còn điểm xuyến thêm vòng hoa, từng sợi tóc hơi loạn, nhìn qua thật giống một nàng hoa tiên tử, bước ra từ trong mây mù lượn lờ, mang theo vẻ đẹp thần tiên thoát tục.
cô gầy, nhưng không giống kiểu gầy của vài ngôi sao nữ khác vì giảm béo mà gầy, cô gầy theo kiểu dáng người cân đối chính là mảnh khảnh, cô rất trắng mà cũng không phải là kiểu trắng do dùng mỹ phẩm hay thuốc mà là trắng hồng tự nhiên.
Phóng viên lập tức vây quanh hướng về phía Lưu An, cũng tự nhiên là hướng về Diệp Chanh.
Rốt cuộc gương mặt đang cùng Lưu An tiến vào, chắc chắn là có tin tức đáng giá.
“Đạo diễn Lưu, đã lâu không quay phim truyền hình, vì sao lần này nghĩ đến chuyện muốn quay một bộ phim truyền hình?”
“Người đẹp bên cạnh đạo diễn Lưu là ai, trước đây chưa từng thấy qua.”
“Phim truyền hình của đạo diễn Lưu, cô ấy có tham gia hay không?”
Lưu An hơi mỉm cười “Đúng vậy, đây là Diệp Chanh, đây chính là người được chọn vào vai Thần Quang, ánh ban mai trong cảm nhận của tôi.”
Thần Quang, đây là vai nữ chính trong bộ phim mới của anh ta.
Mọi người lập tức càng sôi sục.
“Cái gì, Diệp Chanh được chọn làm nữ chính?”
“không phải chứ, Lưu An sao lại chọn một nghệ sĩ mới chưa từng diễn qua vai chính như vậy?”
“cô ta hình như có tham gia một chương trình sắc đẹp, bây giờ cũng chưa hề có tác phẩm nào cả.”
“thật là may mắn, được đạo diễn Lưu nhìn trúng.”
Hâm mộ, nghi kỵ, ghen ghét, hoài nghi, các kiểu ánh mắt trong phút chốc liền tập trung rơi trên người Diệp Chanh.
Mà Diệp Chanh cũng không hề hoảng loạn, vẫn đứng đó như thường, vẫn giữ vẻ tự nhiên tười cười, làm như chung quanh có loạn đến nhường nào, một chút cũng không liên quan đến thế giới nhỏ của cô, bên ngoài cứ loạn, cô ở đây vẫn điềm nhiên bình tĩnh không gợn sóng.
Lưu An rất hài lòng nhìn Diệp Chanh, là nghệ sĩ mới lần đầu tham dự sự kiện lớn như vậy, biểu hiện của cô thật đáng thưởng thức, không hề làm mất mặt mình.