Edit: Lựu ĐạnLúc Diệp Chanh tắt máy là còn đang hóa trang.
Chuyên viên trang điểm hôm nay rất tỉ mỉ với cô, nhìn cô với vẻ mặt hâm mộ.
“Diệp Chanh mặt cô thật sự quá đẹp, khó trách SH tìm cô làm người đại diện.”
Trước đây chuyên viên trang điểm này tuy là thích Diệp Chanh, nhưng mà cũng không nhiệt tình như vậy, làm cô nhất thời không tiêu hóa nổi.
Bỏ đi, Diệp Chanh liền cho đó là hoan nghênh, cũng có điều chỉ là người mới mà thôi, vậy mà lập tức côliền trở thành nhân vật trên top, trong phút chốc liền thành An nữ lang, chớp mắt cái lại được làm đại diện quảng cáo SH.
Cho nên những người này nói cho cùng cũng là thế lực, nhìn ai sắp nổi tiếng thì nhanh chân vuốt mông ngựa người đó.
Lúc này An Khả Nhi liền không xuất hiện, không biết chui rúc góc xó nào, không hề thấy mặt.
Diệp Chanh đang hóa trang, bỗng nhiên nghe đến bên ngoài có tiếng người gào thét “Trời ơi! Mau đixem đi.”
“A không phải chứ?”
Bên ngoài lập tức điên cuồng dường như kéo nhau chạy ra ngoài, vài người ngã trên đất, còn lập tức bò dậy không quan tâm gì chạy ra bên ngoài.
“Này, điên à, nhìn ngôi sao cái gì, lại chạy tán loạn như vậy.”
Chuyên viên trang điểm bất mãn nói với bên ngoài.
“không phải đâu, là Mộ Dạ Lê.”
“….”
Chuyên viên trang điểm lập tức buông xuống đồ trang điểm xuống, “thật sao?”
“A a a a a……”
Sau đó, toàn bộ phòng hóa trang lập tức liền trống rỗng
Diệp Nịnh cạn lời nhìn ra bên ngoài.
Mộ Dạ Lê……
anh ấy đến?
Liền đến trực tiếp như vậy?
anh đến đây làm gì?
Bên ngoài một đội thiết kỵ giữ gìn trật tự.
Tự nhiên những thiết kỵ quân đến này cũng không phải là có danh tiếng gì, những người này chỉ là cấp dưới bình thường thôi
Nhưng chính như này cũng đủ để các cô em bên ngoài điên cuồng la hét rồi.
“Trời ạ, bảo vệ thật đẹp trai.”
“Cậu ngốc à, đó không phải là bảo vệ, là đội Thiết kỵ, rất là trâu đó, nghe nói so với cảnh vệ tổng thống còn trâu hơn, nghe nói đã từng giết người a”
“A đẹp trai như vậy, mà lại giết người….”
Bên trong Lưu Kỳ Uy lúc ra đến nói, đều đã run lẩy bẩy.
Chỉ thấy bên ngoài chặt như nêm, nếu không có người ngăn cản, Mộ Dạ Lê trên cơ bản là đã bị bao vậy.
Đại gia này hôm nay nghĩ gì lại đến đây.
Có điều hiện tại, nơi này qua nhỏ, đối với Mộ gia mà nói thì cũng chỉ là chút tài sản cỏn con, làm tiền tiêu vặt của Mộ gia còn không đủ.
Mộ Dạ Lê đi đến, giám đốc công ty điện ảnh nhanh chân chạy đến tiếp đón.
Vị này gia, hôm nay nghĩ như thế nào lên đến nơi đây tới.
Mọi người liền như sao vây quanh mặt trăng, vây lấý Mộ Dạ Lê đi vào bên trong.
An Khả Nhi biến mất đã lâu, lúc này mới chạy nhanh đến.
Ai không nghĩ muốn ở trước mặt Mộ Dạ Lê a, cho dù là mất mặt cũng sống chết chạy lại đây.
“Mộ tổng, ngài xem……”
Mộ Dạ Lê nói, “Các người quay phim của các người, tôi chỉ đến xem.”
An Khả Nhi ở phía sau liền nói, “Nhất định là tới xem Diệp Tử đóng phim, ai nha thật là hâm mộ chị Diệp Tử.”
Nhưng có người bác lại, “cô nói quá, hôm nay Diệp Tử không đến.”