Edit: Lựu ĐạnMà này nọ, Lâm Vũ Oánh cùng Hà Nhã Huệ vậy mà không hề nhận ra.
Hai người còn một dạng, ăn nên ăn, uống thì uống vậy mà không hề nhận ra được bên cạnh còn có người lúc nào cũng kè kè theo sau mình.
Diệp Chanh nhìn Mộ Đại, lắc đầu cười cười.
……
Diệp Tử bên này nghe nói Diệp Chanh đi gặp nhà thiết kế, đắc ý vẫy tóc, “Hừ, bọn họ chắc còn chưa biết chuyện tôi cũng có tham gia đâu nhỉ.”
Lâm Thư cười nói “không biết, ba người bọn họ buổi tối còn ăn mừng, bây giờ còn đang đi ăn bên ngoài.”
“Ha đi ăn ở đâu.”
“Ở một nhà hàng Trung Quốc gần đây.”
Nhớ đến ngày đó, Giang Úc Bạch làm cô mất mặt, Diệp Tử liền cảm thấy buồn bực, bây giờ khắp nơi là video của cô, nhưng mà Diệp Chanh lại vẫn êm đẹp, cô đương nhiên là không cam lòng, cô nói “ Tìm người đi làm ít chuyện vui khắp nơi đi…”
nói xong, cô lên hoạch là Diệp Chanh lặng lẽ đu bám vào cô để đi lên…
Lâm Thư ngạc nhiên, cảm thấy thật không tốt lắm, đây không quá nhiều điểm trùng hợp hay sao, côvừa mới xẩy ra chuyện video thì bên phía Diệp Chanh lại có chuyện theo sau, làm người ngoài nhìn vào, không phải là thấy hai người bọn họ đấu đá nhau hay sao.
Diệp Tử nói “Có cái gì mà không tốt, vốn dĩ chuyện của tôi, cũng là từ bọn Thiên Club chó má kia mà ra sao, lần này làm cho cô ta xấu mặt là tốt, chỉ cần quảng cáo tung ra, hừ, để cho những người đó nhìn thấy, Thiên Tiên của bọn họ, khi bị xấu mặt, có bao nhiêu là khó coi, vậy là được rồi.”
Lâm Thư cũng không có cách, chỉ có thể nghĩ, muốn tìm một đội có chút lợi hại đi làm chuyện này, có lẽ xác xuất thành cao sẽ lớn hơn, vì thế cô liền liên lạc với tổ chức lớn nhất ở thành phố B.
….
“Lão đại, thật trùng hợp, vừa rồi ngài muốn chúng tôi tìm một cô gái, bây giờ có người chi số tiền lớn là 100 vạn, muốn chúng ta quay cô ta một đoạn video.”
“Là cô gái tên Diệp Chanh?”
“Dạ, lão đại.”
Người đàn ông được gọi là lão đại, trên cổ mang sợ dây chuyền vàng to như dây xích, lúc này có chút kinh hoảng nhìn người đàn ông lạnh lẽo phía sau, sau đó nhanh phẩy tay cho người đi ra ngoài trước.
“QM, ngài xem, chuyện này….”
Bên trongm người đàn ông còn trẻ tuổi hơn dây xích vàng, lúc này, là ngồi trên ghế, vắt chân, tựa như một nhà ngưng tụ khí lạnh, làm người không rét mà run.
QM cầm lấy dữ liệu ông ta đưa qua, cúi đầu nhìn lướt qua, khóe môi nhân tiện kéo theo nụ cười dữ tợn đầy châm chọc.
“Chỉ bằng các người, mà còn nghĩ muốn động đến Diệp Ninh?”
“Chúng tôi…”
QM nói “Các người nhận đi, không sao cả.”
“A? thật không?”
“thật, có điều, đến lúc đó, mang tôi theo cùng.”
“Cái gì? Ngài muốn đích thân đi?”
“Đúng vậy, tôi muốn đến xem thử.”
Lão đại dây xích vàng bị dọa sợ rồi, nhanh nhanh lau mồ hôi lạnh.
Diệp Chanh này rốt cuộc là thần thánh phương nào, có người lại muốn bỏ là trăm vạn để có video của cô ta.
Mà hơn nữa là QM, từ xa xôi vạn dặm chạy đến đến, ẩn núp chỗ này, cũng là vì muốn điều tra cô ta mộtlần.
Bây giờ họ lại cảm thấy, người này như vậy…Quay phim chắc không có vấn đề gì chứ?
QM lại đưa tay, vỗ vỗ gò má hung dữ của ông ta nói “Yên tâm, kêu thêm nhiều người một chút, toàn bộ cùng nhau đi cũng được, mang theo vũ khí, bằng không….”
Bé sẽ bị đánh đến độ mẹ nhận không ra.
Lão đại béo có chút buồn bực, QM này tìm cô ấy, chẳng lẽ là có thù oán gì với cô ta sao, này cũng quá ác độc rồi.
Bất quá, QM đã nói, bé cũng không dám từ chối, nhanh nhanh chạy ngay đi tập hợp người lại.