Tóc vàng thấy vậy, vội cười tủm tỉm nói “Đương nhiên là có thể rồi, cô thì ai lại không biết chứ, đây là thẻ dùng lâu năm của Trần đạo diễn, khẳng định là có thể đi vào.”
Mọi người nhìn Lưu Thuyên, nhớ đến, Trần Tĩnh Đức là giám khảo kì cựu, thật là lợi hại a, ở chỗ này lại được tôn trọng như thế, ai cũng quen biết.
nói rồi, Lưu Thuyên quay đầu nhìn vài người rồi đi vào.
Lâm Vũ Oánh không phục nói “Chồng cô có bản lĩnh chứ đâu phải cô.”
Nhìn Lưu Thuyên đi vào, Lâm Vũ Oánh hừ hừ, nói với Diệp Chanh, “đi, Diệp Chanh, chúng ta cũng đivào thôi.”
Chỉ là ngay lập tức, tóc vàng liền quay lại, đổi sắc mặt nhanh như lật bàn tay.
“Các cô không được vào.”
Lâm Vũ Oánh chống nạnh nói “Làm gì, cô ta có thể vào, chúng tôi tại sao lại không được.”
Tóc vàng chỉ vào chữ trên cửa “Đọc mà không hiểu à, yêu cầu có thẻ mới được vào.”
Chữ tiếng anh trên cửa viết rất rỏ ràng.
Lâm Vũ Oanh lại tức giận lần nữa “Có ý gì, bọn họ cũng đâu có thẻ.”
Tóc vàng hừ hạ “Bọn họ sao lại không có.”
“Đó không phải là thẻ của cô ta!”
Tóc vàng nói “cô thì biết cái gì, Trần đạo diễn là khách quen nơi này, chúng tôi đều biết Thuyên tỷ, thẻ là đề phòng mấy phần tử không hợp pháp đi vào, con nhóc cái gì cũng không biết, đi vào liền gây sự, Thuyên tỷ nổi tiếng như vậy, đó là người chúng ta ai cũng biết, cô có hiểu không hả?”
Lưu Thuyên cao ngạo không nói lời nào, đứng trước cửa nhìn.
Tôn Nhu Nhu lại nói “Này, các cô lần đầu đến đây, chúng tôi biết, chưa từng ra nước ngoài, cũng khôngbiết tiếng anh, có phải hay không? Nơi này là muốn thẻ ra vào, các cô còn không biết tự mình nói với đoàn phim trước à, trách ai được, thật là đồ quê mùa.”
Tóc vàng nói “ Ha hả, không biết tiếng anh à, khó trách, lần sau khuyên các cô lo mà học một khóa đi, không có thẻ thì không được vào.”
“anh....”
Lâm Vũ Oánh tức đến đỏ bừng cả mặt.
Diệp Chanh lướt nhìn Lưu Thuyên lại nhìn người xung quanh, không nhịn được khẽ cười.
Tóc vàng khoanh tay nói với tóc bạc bên cạnh “thật là, bây giờ hiếm thấy có ai lại ngay cả tiếng anh cơ bản cũng không biết.”
“Vậy mà còn chưa từng xuất ngoại, chuyện bên ngoài không biết liền không chịu hỏi, lại còn xông vào như vậy.”
“Cậu chưa từng nghe qua, điêu dân vùng khỉ ho cò gáy sao?”
Hai người nói thẳng như vậy, người phía sau nhìn họ, tuy cũng rất là tức giận, cảm thấy họ quá xấu tính rồi, sao lại có thể nói người ta như vậy.
Chỉ là...
Diệp Chanh cùng Lâm Vũ Oánh đứng ở chỗ này, bị người ta chỉ trỏ, trách mắng như vậy cũng thật đủ mất mặt.
Trong ấn tượng thường ngày của mọi người Diệp Chanh, cũng không nghĩ đến cô là đồ quê mùa chưa từng xuất ngoại, lúc này nhìn cô, cũng rất là kinh ngạc, vậy mà thật sự là chưa từng ra nước ngoài a.
Có chút quên mua đi.
Nhìn liền không bằng Lưu Thuyên cao ngạo rồi.
Lúc này...
Diệp Chanh nhìn tóc vàng nói “Đó là ý nói, không có thẻ, nhưng có người đảm bảo là tôi có thể đi vào?”
Lời này đủ có lý đi.
Chỉ là...
Xác minh bằng cách nào?
Tóc vàng ghét bỏ nhìn cô “cô đừng có ở chỗ này mà khôn vặt với tôi, nơi này không phải là nước Z, tùy tiện là có thể gạt người đâu.”
“Tôi gọi người đến đưa tôi vào, chắc là được chứ?” Diệp Chanh cười cười.
Tóc vàng có chút nghi ngờ.
cô sẽ gọi ai đến, ở đây, cô còn có người quen biết hay sao?
Lưu Thuyên cũng cảm thấy, không phải là tìm đạo diễn đưa vào đi.