Sau khi trao đổi số Wechat cùng mọi người, Diệp Chanh theo Mộ Dạ Lê rời đi.
Mấy ngày nay do Mộ Dạ Lê nị bệnh cho nên Diệp Chanh đều ở nhà chăm sóc anh.
anh cũng tạm thời không đến công ty mà đem công việc về nhà làm.
thật ra thì hàng năm cũng có thời gian anh không cần đến công ty.
Dù sao thì ở nhà anh cũng không có phút nào rảnh rỗi.
Diệp Chanh vừa kết thúc cuộc thi Người Đẹp Ảnh cho nên công ty cũng chưa sắp xếp công việc khác cho cô, rốt cuộc cũng chỉ là người mới cho nên công việc cũng không thể có nhiều việc được.
Mấy ngày nay trên TV tin tức về An Khả Nhi vô cùng dày đặc, cô ta vừa đoạt giải cao nhất cuộc thi Người Đẹp Ảnh, sau đó liền làm gương mặt ảnh bìa cho một tạp chí thời trang quốc tế, mà cái tạp chí kia cũng thật không hổ danh tiêu chuẩn quốc tế đi, có thể tạo ra một An Khả Nhi thật đầy phong cách, cho nên vì vậy mà công ty cô ta tự tung tin tức khắp nơi, tạo độ hot, đem cô ta thành một biểu tượng thời trang cứ như đúng rồi.
Lâm Vũ Oánh, vô cùng buồn bực, oán than trong điện thoại cùng Diệp Chanh, nói quá đến mức ngay cả hình ảnh cô ta mẹ mình còn không biết là ai luôn.
Nhưng mà cũng không có cách gì, ai kêu cô ta chính là quán quân Người Đẹp Ảnh kia chứ.
Qua rất nhiều ngày, đoàn phim 《 Nhiếp Chính Vương Triều 》cũng thông báo Diệp Chanh đến tham gia nghi thức khai máy, chuẩn bị chính thức khởi quay.
Ngày đó Diệp Chanh đến, Lưu Kỳ Uy vội vàng chạy theo cô nói “ Diệp Chanh, cô đến rồi, cô đứng đây một chút, An Khả Nhi đang ở bên kia, phóng viên còn muốn phỏng vấn cô một chút, tôi đã sắp xếp rồi, cô đừng hồi hộp là được.”
Diệp Chanh nhìn Lưu Kỳ Uy nhiệt tình như vậy, cười đáp:” Tôi thấy người đang hồi hộp chính là anh đó.”
Lưu Kỳ Uy nghẹn lời” Đúng đúng đúng, tôi hồi hộp, mà đây không phải là muốn tốt cho cô sao?”
Diệp Chanh tất nhiên biết, Lưu Kỳ Uy thật lòng muốn giúp đỡ cô, cho nên mới sắp xếp như vậy.
cô nói” Được, tôi cảm ơn anh trước nha.”
Mọi người đi ngang qua, không ít người đều nhìn chăm chăm Diệp Chanh.
Ngay lát sau, An Khả Nhi cũng đến.
An Khả Nhi nhìn thấy Lưu Kỳ Uy, liền đi qua” Đạo diễn Lưu, tôi đã đến, lúc còn ở cuộc thi Người Đẹp Ảnh đã muốn nói chuyện cùng anh, thật lòng cảm ơn anh đã giúp đỡ.”
“Ha, được, được, lát nữa cô đứng phía bên kia, cô tự mình đi đến đó đi.” Lưu kỳ Uy cả cái liếc mắt cũng không nhìn cô, liền tiếp tục cùng Diệp Chanh vừa cười vừa nói đi vào bên trong.
An Khả Nhi đứng tại chỗ, nhất thời không nhịn được, nhưng tháy mọi người đang nhìn chăm chăm vào mình, chỉ có thể cố nén nóng giận xuống.
Tương lai sau này còn dài lắm, hừ.
cô nhìn theo bóng lưng Diệp Chanh nghĩ thầm.
Lúc này có người bỗng nhiên nói “ Diệp Tử đến rồi.”
Trong chốc lát cả phim trường lại bị xoay vòng một lần nữa.
không ít người nhanh chân chạy theo.
“trời ạ, Diệp Tử là thần tượng của tôi đó.”
“Tôi thi vào học viện điện ảnh cũng chỉ vì Diệp Tử.”
nhìn tất cả mọi người đều nhanh chân chyaj ra ngoài, Diệp Chanh đứng lại nhòn ra ngoài.
Lưu Kỳ Uy, lúc này chỉ biết đở trán, nói với cô “ Đúng rồi, quên nói cho cô biết, Diệp Tử chính là nữ chính của bộ phim này.”
Cái gì?
Lưu Kỳ Uy nói, “ Vừa mới xác định thôi, bộ phim cần một nữ chính có thể đảm bảo người xem, phía nhà sản xuất cùng chúng tôi cũng quyết định người được chọn, đó là Diệp Tử.”