Hai người cứ nằm nói mãi mà quên luôn giờ giấc. Đến lúc nhìn vào điện thoại thì đã gần tám giờ sáng. Cứ nghĩ họ sẽ cuống cuồng lên để đến công ty nhưng không, anh và cô quyết định dành ra hôm nay để ở nhà
LP
Lục Lãnh Phong đưa cô đi mua sắm, ghé qua cửa hàng nổi tiếng nhất ở trung tâm. Bỗng chốc anh và cô trở thành tâm điểm của những vị khách lạ mặt. Họ cứ ngỡ mình may mắn được gặp ngôi sao nổi tiếng nào đó
Hy Nguyệt lấy một chiếc váy ướm thử lên người rồi quay sang hỏi anh
-Thế nào, đẹp không?
Lục Lãnh Phong xem xét kỹ lưỡng rồi nhíu mày lắc đầu
-Hở quá, đổi bộ khác đi
t
Chỉ là trễ vai một chút mà đã nói hở. Thật không hiểu nổi anh
Hy Nguyệt đành tìm một chiếc váy khác không quá hở hang. Thấy được chiếc váy như ý định cất lời thì Lục Lãnh Phong đã nhanh hơn mà nói
-Ngắn quá, không được
Thấy nét mặt Hy Nguyệt khó chịu nhìn mình, anh vội bước đến lựa đi lựa lại cuối cùng lấy ra một bộ ưng ý
-Rất hợp với em
Hy Nguyệt nhìn bộ váy anh đang cầm thì chỉ cười gượng. Nó còn kín hơn cả chữ kín. Đầm dài qua gối, tay dài đã thế còn cao cổ. Nhìn cô có vẻ không thích, Lục Lãnh Phong lại nói thêm
-Hay là anh mua cả cửa hàng này cho em, không cần phải lựa tới lựa lui
-Không được lãng phí tiền như vậy
Ở cửa hàng thời trang một buổi cuối cùng cũng chọn ra mấy bộ vừa ý. Sau đó, cả hai cùng dùng bữa tại một nhà hàng sang trọng chuyên phục vụ món Pháp
Cả hai cùng ăn trưa cùng nhìn ngắm toàn cảnh thành phố từ trên cao. Đôi mắt Hy Nguyệt hạnh phúc, ý cười nhìn anh
-Em ước gì chúng ta sẽ mãi mãi như thế này
-Đương nhiên là sẽ như thế này mãi mãi rồi. Ngày tháng đau khổ đã qua, sau này chúng ta chỉ có vui vẻ và hạnh phúc
Tối hôm ấy
Sau khi ăn tối xong, Hy Nguyệt đã nhanh chóng đi lên lầu còn anh thì phải bận xử lý công việc ở thư phòng
Hy Nguyệt đi đi lại lại chờ anh trở về phòng như có chuyện quan trọng cần làm nhưng đợi mãi cũng chẳng thấy. Cuối cùng cô đành phải đi qua thư phòng của Lục Lãnh Phong
Anh chăm chú xem tài liệu mà không biết bây giờ đã hơn mười giờ. Lúc Hy Nguyệt bước vào thì anh vẫn còn làm việc. Cô nhẹ nhàng bước đến khẽ nói với Lục Lãnh Phong
-Ông xã, chúng ta về phòng ngủ đi
Vừa nghe Hy Nguyệt nói, anh vội nhìn sang đồng hồ. Đã trễ như vậy rồi sao? Thế là Lục Lãnh Phong bỏ lại hồ sơ sang một bên rồi cùng cô trở về phòng ngủ
Vừa bước vào trong, Hy Nguyệt vội đóng chặt cửa sẵn tiện khóa luôn chốt. Sau đó, cô lại chủ động ôm lấy Lục Lãnh Phong
-Em không muốn ngủ nữa
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!