Sau khi Chụ Kiệt rời đi, Hy Nguyệt cũng trở về phòng làm việc. Vừa mở cửa bước vào đã thấy
vẻ mặt khó coi của Lục tổng nhưng mà cô cũng không nghĩ gì nhiều. Tiến gần lại chờ anh
giao việc
-Gặp tên đó hình như cô vui vẻ quá ha?
-Anh đừng có nói điên khùng nha
Lục Lãnh Phong đứng dậy, bước từng bước về phía cô, theo phản xạ Hy Nguyệt từ từ lùi lại phía sau. Không may vấp phải chiếc ghế sô pha làm cô ngã xuống đó
-Câu dẫn người khác ngay trước mặt chồng mình? Cô là loại người gì vậy?
Anh dùng thân thể to lớn của mình đè lên người Hy Nguyệt
-Nè anh làm gì vậy? Anh nói ai cầu dẫn hả? Sao anh cứ thích suy diễn vậy
Đến giờ mà còn mạnh miệng. Được lắm xem ra phải dạy dỗ lại cô mới được
Vừa nói anh vừa nới lỏng chiếc cà vạt sau đó dùng tay sờ soạng cặp đùi trắng nõn của cô
-Buông raaa, đây là công ty anh đang làm cái quái gì vậy. Buông tôi raaa!!!
-Buông raaa, đây là công ty anh đang làm cái quái gì vậy. Buông tôi raaa!!!
-Nói chuyện với tên chết tiệt đó thì tươi cười vui vẻ. Tôi hỏi cô, cô yêu hắn sao?
-Tôi yêu ai thích ai liên quan gì đến anh. Phải đó, tôi yêu Chu Kiệt đó thì sao?
Tới nước này, Hy Nguyệt vẫn còn mạnh miệng cố tình nói như vậy để chọc tức anh
-Còn gọi tên hắn thân thiết như vậy. Được, được lắm.
Dứt lời, Lục Lãnh Phong không thương tiếc xé toạt chiếc sơ mi cô đang mặc trên người làm cho hàng nút rơi cả ra sàn
-Aaa không được
-Cô chẳng coi tôi ra gì cả, xem ra cần phải dạy dỗ lại mới được
Bỏ qua lời Hy Nguyệt nói, anh khóa trụ tay cô đem lên đỉnh đầu. Đoạn dùng tay vén chiếc áo lót màu kem của cô lên cao
-Không ưm......ưm
Còn chưa nói dứt câu đã bị anh điên cuồng hôn sau đó còn ngang nhiên dùng đầu lưỡi xâm chiếm vào trong khoang miệng cô tham lam lấy hết mật ngọt
Tay đã bị khóa trụ, Hy Nguyệt cố gắng vùng vẫy để hòng có thể thoát được anh. Nhưng cũng vô ít thôi, không những thế nó càng khiến cho ham muốn trong người anh tăng cao hơn
Bàn tay còn lại cũng không hề an phận, lần mò xuống nơi căng tròn ấy mà xoa nắn, không ngừng vân vê nụ hoa nhỏ trên đó
Anh cứ hôn đến khi cả người Hy Nguyệt mềm nhũn mới luyến tiếc rời đi. Sau đó anh di chuyển đến phần hõm vai hít hà lấy hương thơm của người đang nằm dưới thân
Chẳng hiểu sao Lục Lãnh Phong lại có ý nghĩ người con gái này chỉ có thể là của anh, chỉ có anh mới được nhìn thấy cơ thể tuyệt mĩ này. Những tên đàn ông khác thì đừng hòng
Đến lúc này, Hy Nguyệt mới cảm thấy sợ, cô thật sự hối hận vì lời chọc tức anh lúc nãy. Không biết từ lúc nào nước mắt đã chảy nơi khóe mắt, cô nức nở xin anh
-Tôi sợ rồi mà, lúc nãy tôi không nên như vậy. Tôi biết sai rồi anh làm ơn dừng lại đi hức..hức
-Cô cũng biết sợ hả? Nếu không dạy dỗ đàng hoàng ai biết lần sau cô lại chạy đi câu dẫn người khác
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!