Lục Lãnh Phong nghẹn ngào ho sặc sụa. Một hàng quạ đen bay qua trước mắt anh. Điều này có được tính là đang nằm mà cũng bị trúng đạn không vậy?
Chuyện của anh và Hy Mộng Lan các bậc trưởng lão cũng đã nghe nói đến cho nên không hề nghi ngờ gì.
Bà Lục cười thầm trong lòng, nàng dâu này thật đúng là có chút vốn liếng, một khi đã bị lôi xuống nước thì không thể im lặng chịu đựng được.
“Chính là đã xảy ra chuyện như vậy, theo nội quy gia đình, là một vợ chính có quyền quyết định chỉnh sửa đổi văn thư, vì vậy tôi cứ dựa theo yêu cầu của hai đứa nó, hủy bỏ bản văn thư trước đó, đổi một bản văn thư phù hợp hơn. Sự việc này đã qua năm năm, nếu không phải hôm nay lấy ra, tôi cũng suýt chút nữa quên mất.”
Người thứ ba tức giận dậm chân muốn khóc. Có người thứ ba nào mà không muốn có một địa vị chứ?
Cô ta sở dĩ đồng ý làm vợ lẽ, chính là muốn dùng cái này làm bàn đạp để chen lên vị trí vợ chính tốt hơn.
“Tôi muốn ký văn thư cũ, không muốn ký cái này.”
Ánh mắt của người chú họ có chút sững sờ: “Cô đang ở vị trí nào trong nhà họ Lục mà có thể lấy vị trí vợ lẽ nói chuyện chứ. Lẽ nào cô đồng ý làm vợ lẽ không phải vì tình yêu đối với tôi, mà chính là gì gia sản nhà chúng tôi.”
Sống mũi cô ta cay cay, lao vào lồng ngực của chú họ mà khóc nấc lên: “Anh ơi, bọn họ đang tập hợp để bắt nạt em.”
“Thím nhỏ à, tình yêu chân chính bất khả chiến bại, vàng thật không sợ lửa, chỉ cần thím thật lòng yêu chú họ thì tại sao phải quan tâm những vật ngoài thân như này chứ? Sau khi ký vào văn thư, con trai thím có thể nhận lại tổ tiên của mình, sau khi trưởng thành cũng sẽ được gia đình tài trợ giúp đỡ, đây là một chuyện không thể nào tốt hơn.” Hy Nguyệt chậm rãi nói.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!