Lục Vinh Hàn vội vàng mời bác sĩ tới.
Bác sĩ xem vết thương của cô ta, vô cùng khó hiểu: “Bà chủ, bà không bôi kem trị bỏng đấy chứ?”
“Tôi bôi tinh dầu tử thảo này, nghe nói còn có tác dụng hơn kem trị bỏng.” Tư Mã Ngọc Như lấy lọ tinh dầu tử thảo mà Lục Sênh Hạ đưa cho cô ta ra.
Bác sĩ sờ sờ cằm: “Tinh dầu tử thảo quả thực có tác dụng trị bỏng, nhưng sau khi bôi vào thì không phải là thế này mới đúng.”
“Không phải là đã hết hạn rồi đấy chứ?” Tư Mã Ngọc Như nhướng mày.
Bác sĩ bôi một chút tinh dầu lên mu bàn tay, chỉ chốc lát sau, mu bàn tay đã bắt đầu phiếm hồng.
Đôi mắt âu lo của ông ta lóe lên sự kinh ngạc: “Tôi phải đem lọ tinh dầu tử thảo này về xét nghiệm một chút, như vậy mới có thể biết rốt cuộc là tại sao.”
Sau khi bác sĩ rời đi, đến buổi chiều là đã có kết quả.
Trong lọ tinh dầu tử thảo có trộn lẫn thành phần cây sơn.
Trong nhựa cây sơn có độc, chứa axit mạnh, nếu dính một chút vào da sẽ gây ra viêm da, vừa đau vừa ngứa, nếu không được chữa trị kịp thời, sẽ dẫn đến toàn thân lở loét, thậm chí là sẽ chết.
“Sao trong lọ tinh dầu này lại có thành phần như vậy chứ?” Vẻ mặt Tư Mã Ngọc Như kinh ngạc.
“Đương nhiên nhà sản xuất sẽ không thêm thành phần như vậy vào, chắc chắn là có người đã lén bỏ thêm vào rồi.” Bác sĩ nói.
Tư Mã Ngọc Như chấn động, cô ta bắt ngay lấy tay của Lục Vinh Hàn đang đứng bên cạnh, đôi mắt lại nhìn sang bác sĩ: “Ý của ông là có người hạ độc với tôi, muốn hại chết tôi sao?”
“Cái này…” Bác sĩ không trả lời, chỉ viết một đơn thuốc chống dị ứng rồi rời đi ngay.
Trong nhà quyền quý người lừa ta gạt đầy ra đấy, ông ta không dám nói bừa.
Tư Mã Ngọc Như dựa vào trong lòng Lục Vinh Hàn gào khóc: “Em tưởng rằng cô ta muốn làm hòa với em, không ngờ là lại muốn hại chết em, đúng ta biết người biết mặt không biết lòng mà, cô ta hận em đến vậy sao? Hận đến mức muốn giết em luôn ư! Đáng sợ quá, thực sự đáng sợ quá rồi.”
Lục Vinh Hàn vỗ vỗ vai của cô ta, đôi mắt như đang bốc cháy, vô cùng phẫn nộ: “Rốt cuộc là ai đưa thứ đồ quỷ quái này cho em, anh lập tức phái người đi tính sổ với nó.”
Cô ta nghẹn ngào một lúc, rồi xua xua tay: “Bỏ đi, cho dù anh có biết, cũng không thể nào trừng phạt cô ta được, cái răng này em tự cắn nát, cũng chỉ có thể tự mình nuốt vào trong bụng mà thôi.”
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!