Chương 1618
“Ngọc Thanh, con làm sao vậy? Người đâu, cứu mạng, người đâu nhanh lên!” Tư Mã Ngọc Như hoảng sợ thét chói tai.
Hy Nguyệt từ tầng ba chạy xuống, vội vàng gọi xe cứu thương.
Lục Sênh Hạ cũng sợ hãi: “Ngọc Thanh làm sao vậy, không phải là bị động kinh chứ?”
Tư Mã Ngọc Như hung hăng trừng mắt nhìn cô một cái: “Mày câm miệng cho mẹ, không được nói linh tinh, Ngọc Thanh sẽ không bị bệnh này.”
Cô ta ôm Ngọc Thanh vào trong ngực, lòng nóng như lửa đốt, lục phủ ngũ tạng đều vặn vẹo: “Bảo bối, cháu đừng dọa cô, bác sĩ lập tức tới rồi, cháu cố nhịn một chút.”
Nằm trong lòng cô ta, Tư Mã Ngọc Thanh chẳng những không có chuyển biến tốt hơn, ngược lại càng co giật mạnh hơn, mắt trừng to, miệng cũng há hốc, hô hấp cực kỳ dồn dập, giống như không thở nổi.
Hy Nguyệt chú ý tới, vội vàng nói: “Mẹ nhỏ, mẹ mau buông nó ra, có phải mẹ ôm chặt quá không, nó sắp không thở nổi rồi.”
“Cô cút đi cho tôi, không cần cô lo, nếu để cho tôi biết cô ở sau lưng hại Ngọc Thanh, tôi sẽ lấy mạng cô.” Tư Mã Ngọc Như kéo cổ họng rống to, cô thực sự nghi ngờ con trai bị người hạ độc, mà người này nhất định là Hy Nguyệt.
Lục Sênh Hạ hừ nhẹ một tiếng: “Tôi thấy là do mẹ thực hiện chính sách ma quỷ, bức nó sinh bệnh, rõ ràng chính là một con rắn, mẹ nhất định phải biến nó thành rồng, có thể không xảy ra chuyện sao?”
Hy Nguyệt lười tranh chấp với Tư Mã Ngọc Như, an nguy của Ngọc Thanh mới là quan trọng nhất, sắc mặt cậu bé trắng bệch như một tờ giấy, rõ ràng là khó thở. Tư Mã Ngọc Như lại ôm nó như vậy, chưa biết chừng làm nó ngột ngạt mà chết.
“Mấy người các người mau kéo bà hai ra ngoài.” Cô phân phó người giúp việc, kéo Tư Mã Ngọc Như và Tư Mã Ngọc Thanh ra, Tư Mã Ngọc Như không chịu buông ra, điên loạn mắng to: “Hy Nguyệt, cô muốn làm gì, cô muốn trả thù tôi, thì nhắm vào tôi, Ngọc Thanh nếu có gì bất trắc, tôi sẽ bắt cho con trai cô đền mạng!”
Hy Nguyệt không rảnh để ý tới cô ấy, bảo Khải Liên lấy thiết bị oxy, truyền oxy cho Tư Mã Ngọc Thanh.
“Ngọc Thanh, là chị đây, em có thể nghe thấy chị nói không? Bác sĩ sẽ đến ngay, em đừng sợ, chị sẽ luôn ở bên cạnh bảo vệ em.”
Tư Mã Ngọc Thanh giống như nghe được giọng nói của cô, cơ thể co rút dần dần bình ổn lại, con ngươi cũng dần dần có thần sắc.
Hy Nguyệt hơi thở phào nhẹ nhõm. Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!