Chương 1629
Cô tin, nhất định anh Chấn Diệp sẽ thích mình.
Hoa Phi nhìn họ thì khẽ cười: “Nhìn hai người làm em lại nhớ tới chị và anh Thời Thạch. Trước kia họ cũng như thế này, là thanh mai trúc mã, hai đứa bé vô tư.”
Nghe nói vậy, nụ cười trên mặt Hy Nguyệt hơi ngưng lại, cô nhấc ly cà phê trên mặt bàn lên, cúi đầu nhấp một ngụm mà không nói gì.
Lục Sênh Hạ bĩu môi: “Anh Hoa Phi, chị dâu đã gả cho anh trai em rồi, anh đừng nhắc lại tình cũ của chị ấy nữa, nếu anh em nghe được sẽ không vui đâu.”
Hoa Phi gãi đầu một cái, nở nụ cười ngượng nghịu: “Chỉ là anh đột nhiên nghĩ tới, hơi xúc động mà thôi.”
“Lúc còn nhỏ chị dâu đính hôn với anh trai em rồi, nếu anh ấy còn sống thì chị dâu cũng sẽ không gả cho anh ấy mà sẽ kết hôn với anh trai em.” Lục Sênh Hạ nói năng rất hùng hồn.
Hoa Phi lắc đầu: “Nếu không bị tai nạn xe lần đó thì người gả cho anh trai em là Hy Mộng Lan cơ.”
“Ông nội em đã quyết định người đó là chị dâu rồi mà, cho nên không có chuyện Hy Mộng Lan đâu. Anh cả em là đệ nhất thiếu gia ở Long Minh, là nam thần trong lòng bao nhiêu cô gái, nếu mà kết hôn với Hy Mộng Lan thì chẳng phải là đóa hoa nhài cắm bãi phân trâu sao.” Lục Sênh Hạ làm mặt quỷ, mặc dù anh cả không ở nơi này nhưng thân là em gái, cô bé phải kiên quyết bảo vệ anh, đứng về phía anh.
Hứa Kiến Quân ăn một miếng ô mai rồi bập bẹ nói: “Nếu bố ma vương mà cưới cô họ thì chắc chắn mẹ cháu sẽ kết hôn với bố, vì thế cháu vẫn sẽ ra đời, nhưng mà không có em trai và em gái nữa, ngẫm lại cũng hơi đáng sợ.”
Hy Nguyệt ngổn ngang trong gió, cô xoa đầu con trai rồi đứng lên: “Hôm nay mọi người tới thử lễ phục kia mà, sao lại nói chuyện của chị rồi, nhanh lên lầu thay quần áo đi, đừng lỡ việc chính.”
“Nói cũng phải, em phải đi thử áo cưới đã.” Lâm Đại Dao khẽ cười, kéo tay cô: “Chị ơi, chị đi giúp em nhé.”
Hy Nguyệt cũng kéo Lục Sênh Hạ bên cạnh: “Con gái thì đi theo chị, nam thì sang phòng của Hoa Phi.”
Sau khi Lâm Đại Dao mặc bộ áo cưới trắng tinh từ trên lầu đi xuống, ánh mắt Hoa Phi như đờ đẫn, cô xinh đẹp giống hệt thiên thần.
“Chị họ xinh quá.” Lục Sênh Hạ vỗ tay, cười nói.
“Đại Dao và Hoa Phi đúng là kim đồng ngọc nữ, một đôi trời sinh.” Hy Nguyệt cười khen.
“Cô và cậu đúng cũng là kim đồng ngọc nữ, một đôi trời sinh.” Hứa Kiến Quân che miệng lại, cười hì hì.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Lục Sênh Hạ đỏ lên, lén lút đưa mắt nhìn Đỗ Chấn Diệp, hôm nay cậu mặc một bộ tây trang đầy hào hoa phú quý, lại có phần trưởng thành và quyến rũ hơn xưa.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!