Chương 1632
“Được rồi, không nói chuyện phiền lòng nữa. Ở sân sau chị có trồng nhiều nho lắm, chồng à, tp, hai người dẫn ba đứa nhỏ ra hái nho đi.”
“Vâng ạ.” Hoa Phi hiểu ra ý của chị nên gật đầu.
Lục Lãnh Phong cũng biết cô cố ý muốn để họ đi nhưng cũng không nói gì thêm, chuyện của nhà họ thì không thể dối ba mẹ vợ được.
Tần Như Thông cũng đứng lên theo đi cùng họ ra ngoài.
Anh ta là người ngoài, không nên xen vào chuyện nhà họ Lục.
Đợi sau khi họ rời đi, Hy Nguyệt mới nói: “Bố chồng con ở nhà chiều vợ bé mà hà hiếp vợ cả, lúc nào cũng chiều chuộc mẹ nhỏ, chuyện gì cũng thương yêu, nhưng lại lạnh nhạt với mẹ chồng. Nếu nói tranh thủ tình cảm thì mẹ nhỏ không cần tranh, cô ta chỉ muốn tranh gia nghiệp nhà họ Lục thôi.”
Bà Hoa kinh ngạc: “Không đến nỗi đó chứ, cô ta đâu có con trai, tranh để cho ai, cho Tiểu Hạ à?’
Ánh nhìn sắc lạnh vụt qua nơi đáy mắt của Lâm Đại Dao: “Gần đây trong giới hào môn có lan truyền tin tức, nói có thể chú giấu một người con riêng ở bên ngoài.”
Trên đời này không có tường nào gió không qua lọt, bố chồng đưa phiếu phủ quyết nên toàn bộ nhà họ Lục đều biết, lời đồn cũng cứ thế truyền đi.
Cô cũng không thèm quan tâm, không nói gì để mọi gười thoải mái lan truyền, áp lực dư luận tạo ra lớn lắm, đứa bé kia muốn nhận tổ quy tông sẽ phải chịu lực cản lớn hơn.
Ông Hoa trầm ngâm một lúc, giống như có điều suy nghĩ: “Cho dù ông thông gia có con riêng thì có liên quan gì đến Tư Mã Ngọc Như, cũng đâu phải do cô ta sinh ra.”
Hy Nguyệt đảo đảo tách trà trong tay, không nói gì.
Ánh mắt Lâm Đại Dao lóe lên, hình như nghĩ tới điều gì cô, cô mấp máy môi, nhỏ tiếng đáp: “Không lẽ cô giấu một đứa con trai bên ngoài à? Mẹ em nói cô và Tư Mã Minh Thịnh giấu một bí mật to bằng trời, không lẽ là chuyện đứa bé sao.”
Bà Hoa vô cùng khiếp sợ, sự phức tạp của nhà giàu vượt xa sức tưởng tượng của bà.
Hy Nguyệt nhấp một ngụm trà: “Con cũng nghĩ vậy, năm đó tài liệu mà Tư Mã Ngọc Như làm thụ tinh ống nghiệp đều bị hủy cả, nếu trong lòng không có khuất tất gì thì sao lại mua chuộc bác sĩ, hủy bỏ tài liệu chứ.”
“Nói vậy, cô ta trăm phương ngàn kế muốn tranh cướp tài sản à, con phải chú ý đấy.” Bà Hoa lo lắng nói.
Hy Nguyệt nhún vai một cái, vẻ mặt nhẹ như mây gió: “Mẹ không cần lo lắng quá. Sao nhà họ Lục có thể bị một bà vợ bé làm long trời lở đất được, cô ta không quậy lâu được đâu.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!