Chương 1998
Vừa đến cửa phòng ăn đã gặp Đỗ Di Nhiên. Mắt long lanh, hai má ửng hồng, đúng chuẩn dáng vẻ của thiếu nữ đang yêu: “Chào buổi sáng, anh Lãnh Phong.”
Mặt Lục Lãnh Phong lạnh tanh, ánh mắt trở nên lạnh như băng, cứ như bị làn gió mang tuyết từ Siberia lướt qua.
Anh không đáp lời, cũng không nhìn Đỗ Di Nhiên mà dẫn vợ mình đi thẳng vào phòng ăn. Người phụ nữ chết tiệt này dám tính kế hại anh, đúng là ăn gan hùm mật gấu, nếu không phải anh nể mặt bà Đỗ thì tối hôm qua đã vặn gãy cổ cô ta.
Ánh mắt sáng ngời của Đỗ Di Nhiên trở nên ảm đạm, cô ta cảm thấy như có một gáo nước lạnh dội thẳng lên đầu cô ta, khiến ngọn lửa kiêu ngạo nhiệt tình trong cô ta tắt ngúm.
Cuộc tình ân ái triền miên tối qua, không phải anh quên hết rồi chứ? Bên trong cơ thể cô vẫn còn giữ nhiệt độ của anh, sao anh có thể trở mặt vô tình như vậy? Chẳng lẽ ở trước mặt Hy Nguyệt nên anh mới cố ý giả vờ không để ý đến cô ta, để tránh bị cô sinh nghi?
Hy Nguyệt âm thầm liếc mắt nhìn cô ta, giác quan thứ sáu của phụ nữ lúc nào cũng rất nhạy cảm, cô phát hiện xưng hô của Đỗ Di Nhiên đối với Lục Lãnh Phong thay đổi, thăng cấp cấp độ dụ dỗ à?
Trong nhà ăn, tất cả mọi người đều có mặt đông đủ. Buổi sáng Lục Sênh Hạ cùng mấy người bạn ra suối nhỏ bắt cá, chơi rất vui vẻ. Chờ đến khi bà Đỗ xuống nhà thì mọi người mới bắt đầu dùng cơm. Hoa Vô Song và Đỗ Tư Nam cũng đến, hôm qua Đỗ Tư Nam còn phải tham dự một bữa tiệc nên không đến đây cùng lúc với mọi người.
Lục Lãnh Phong ngồi bên cạnh cẩn thận săn sóc cô, tối hôm qua vợ anh đã đút no anh rồi nên đương nhiên hôm nay anh phải đút cho vợ anh và con anh ăn no.
Đôi mắt Đỗ Di Nhiên trợn trừng lên như sắp rơi ra ngoài, hâm mộ còn có ghen tị! Cô ta rất hy vọng Lục Lãnh Phong cũng có thể chăm sóc cô ta cẩn thận như vậy, dù sao cô ta cũng là người phụ nữ của anh mà.
Đỗ Tư Nam muốn đánh một ván cờ với Lục Lãnh Phong nên mời anh: “Lãnh Phong, cơm nước xong chúng ta đánh một ván nhé.”
“Được.” Lục Lãnh Phong gật đầu.
Đỗ Chấn Diệp cười ha ha: “Bố ơi, người ta bảo gặp tri kỷ thì ngàn chén cũng thấy ít, bố với anh rể dù sao cũng là kỳ phùng địch thủ, cũng nên mời nhau một ly chứ.”
“Con nói đúng lắm.” Đỗ Tư Nam bưng chén rượu lên: “Nào cháu rể, chúng ta cạn ly.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!