Chương 330
Cô ta muốn ngả bài tình cảm với cô, mê hoặc cô, khiến cô mất đi lòng phòng bị với mình. Như vậy, cô ta mới có thể tìm được cơ hội tiếp cận Lục Lãnh Phong, thu hoạch hảo cảm của anh.
Hy Nguyệt yếu ớt cười một tiếng, cô chưa bao giờ trông đợi sự quan tâm của người chị họ này. Với cái đức hạnh kia của bác gái, chỉ cần không tìm phiền toái cho nhà bọn họ đã tốt lắm rồi.
Lúc trước nhà bác gái chiếm một phần lớn khi tranh giành tài sản cùng với nhà bọn họ, thế nhưng lại không chịu nhận trách nhiệm chăm sóc bà nội. Sau đó bác gái còn đuổi bà nội ra khỏi nhà, để nhà bọn họ chăm sóc bà nội.
Thấy tiền là sáng mắt, không tôn trọng người nhà, ngay cả bà nội mà cũng có thể làm ra việc vô nhân đạo đến vậy.
Bà ta chỉ mong sao có thể chiếm hết tất cả những chuyện tốt đẹp về cho bản thân.
“Chị, em biết mà. Chị cảm thấy em không chịu nhường lại vị trí cho chị, trong lòng cảm thấy rất khó chịu bởi vì chị cho rằng vị trí này là đồ vật của mình nhưng lại bị người khác cướp đi. Thế nhưng chuyện này không phải phải là thứ mà người nhà Họ Hy chúng ta có thể quyết định. Người có quyền quyết định là nhà họ Lục, cụ thể là Lục Lãnh Phong. Em không có bất kỳ quyền lợi nào hết.”
“Chị hiểu, từ buổi vũ hội tối hôm qua chị đã thấy được rồi. Lục Lãnh Phong có những người phụ nữ khác ở ngoài, không thế nào có chuyện anh ấy thích em mà lại làm vậy.” Hy Mộng Lan thở dài, giả vờ cực kỳ đồng tình với tình cảnh hiện tại của cô, nhưng trên thực tế trong lòng lại rất vui vẻ.
Hy Nguyệt chỉ là một đứa con gái không có giáo dưỡng, dáng vẻ quê mùa, lôi thôi lếch thếch không chú ý đến hình tượng, không biết cách ăn mặc sao cho phù hợp thời trang. Nhìn bất kỳ phương diện nào cũng không thể so bì được với một nhà thiết kế trang sức là cô ta.
Có nhà thiết kế trang sức nào lại không biết cách ăn mặc hợp thời trang sao? Đồ nhà quê như Hy Nguyệt là sự sỉ nhục của giới thiết kế, khiến tất cả nhà thiết kế phải xấu hổ.
Quan trọng nhất là cô hoàn toàn không hiểu lễ nghi trong các nhà giàu quyền quý, đưa ra ngoài sẽ bêu xấu, khiến nhà họ Lục mất hết mặt mũi. Chẳng trách Lục Lãnh Phong chưa bao giờ dẫn theo cô bên cạnh, cô không có đủ tư cách để được đứng ở bên cạnh anh, chỉ xứng làm việc như xách giày giống người giúp việc.
“Đúng là Lục Lãnh Phong không thích em thật, nhưng anh lại ghét ly hôn. Trong số những người nhà họ Lục, chưa từng có ai ly hôn rồi tái giá, anh không thể phá lệ cũ trở thành người thứ nhất.”
Để xua tan ý nghĩ trong đầu của Hy Mộng Lan, cô chỉ có thể nói như vậy để lừa gạt cô ta.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!