Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng - Diệp Hy Nguyệt - Lục Lãnh Phong

Chương 413

Anh ta chậm rãi thong thả nói, nhưng lại khiến cho Hy Nguyệt bị sặc mãnh liệt.

Cô đã phát hiện ra, trong đầu Tần Nhân Thiên có rất nhiều lý thuyết kỳ quái, giống như lần trước anh ta nói rằng trí nhớ không chỉ được tồn tại trong não, mà mỗi tế bào và cơ quan của một người đều có trí nhớ. Trước giờ cô chưa từng nghe nói qua nữa đó.

Tần Nhân Thiên từng nói, anh ta thích những điều mới mẻ kích thích, đoán chừng nghiên cứu mấy thứ học thuyết kỳ quái này cũng là một trong những sở thích của anh ta.

“Nếu mà anh thật sự là Thời Thạch thì tốt rồi.” Cô cười buồn, cho dù nó chỉ là linh hồn thôi thì cũng không sao cả.

“Em cứ xem tôi như cậu ấy là được, tôi không ngại đâu.”

Trên mặt Tần Nhân Thiên mang theo nụ cười phong khinh vân đạm: “Tôi đã từng nghĩ rồi, sở dĩ tôi có trí nhớ của cậu ấy, cũng không phải vì tôi từng gặp em, mà là linh hồn thương thông. Ở một góc độ nào đó, tôi có thể được xem là cậu ta rồi.”

Trong ánh mắt anh ta có một tia ranh mãnh xẹt qua.

Cô vẫn còn rất xa cách với anh ta, nhưng vừa nói như thế, thì đã có thể kéo gần khoảng cách của bọn họ lại một cách nhanh chóng rồi.

Anh ta có một lợi thế, bởi vì anh ta có khuôn mặt giống với Thời Thạch, chỉ cần có thể lấy được trái tim của cô, tạm thời làm cậu ta cũng không có ảnh hưởng gì hết.

Hy Nguyệt hoàn toàn không hiểu mấy học thuyết kỳ lạ của anh ta, nhưng cô rất muốn tin nó là sự thật.

Nếu con người thực sự có linh hồn.

Nếu linh hồn của Thời Thạch thực sự có thể dung hợp với anh ta.

Vậy thì, anh ấy vẫn còn tồn tại, không có biến mất vô tung.

Trong lúc cô đang suy tư, Tần Nhân Thiên bước tới, kéo cô vào trong lòng một phen: “Hy Nguyệt, cậu ấy vẫn ở đây, cậu ấy không có rời bỏ em.”

Giọng nói của anh ta tràn đầy mê hoặc, suy nghĩ của cô bắt đầu ngẩn ngơ: “Thời Thạch, Thời Thạch.”

“Hy Nguyệt, là anh, anh về rồi.” Nhân cơ hội anh cúi đầu, hôn nhẹ lên bờ môi cô.

Anh hôn ôn nhu, cẩn thận như vậy, giống như trước đây Thời Thạch đã từng hôn cô.

Cô nhắm mắt lại và chìm vào sự dịu dàng của anh ta, cũng đắm chìm vào kí ức của chính mình.

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận