Chương 465
“Cô còn sống cũng thật rất xui xẻo, chỉ là một tiêu bản sống mà thôi.” Đôi mắt băng đen sâu thẳm của hắn mang theo cực kỳ giễu cợt mỉa mai.
Cô gả tới không phải chỉ là một mảnh xác khô sao?
Cơ thể bị người khác chạm vào, linh hồn bị người khác lấy đi. Trái tim cũng đã bị người khác cướp đi mất.
Thứ duy nhất còn lại cho anh là cái thân xác tàn tạ này để cho anh phát tiết.
“Vậy thì sao anh không ly hôn? Chúng ta chia tay trong êm đềm, sớm hợp sớm ly.” Giọng nói yếu ớt của cô giống như một làn gió nhẹ sắp tan biến, yếu ớt lướt qua ngực hơi hé mở của anh, mặc dù chỉ nhỏ thôi, nhưng cũng làm ngực anh kích động mạnh, như thể có sóng bão nhấp nhô ẩn bên trong.
“Tôi đã nói, chỉ cần là thứ cô muốn, tôi nhất định sẽ không để cô có được.” Anh nghiến răng nghiến lợi, lạnh lùng cứng rắn nói.
Khóe mắt cô khẽ run lên, một tia ẩm ướt từ từ dâng lên.
Ghét một người chính là như vậy đấy.
Cô thích gì, anh đều chán ghét.
Cô muốn gì, anh đều phá hủy.
Nụ cười của cô, là độc dược của anh.
Nước mắt của cô, là mật ngọt của anh.
Cô và anh sẽ không bao giờ có ngày hòa hợp.
Mà Hy Mộng Lan thì khác, cô ta là người anh thích, là trái tim của anh, chỉ có cô ta mới đủ tư cách để hưởng thụ sự âu yếm, chiều chuộng của anh.
Ngay cả khi làm tình, khúc dạo đầu của cô ấy cũng sẽ lâu hơn của cô.
Cô là một công cụ, bị người khác sử dụng qua, công cụ bẩn thỉu.
Hy Mộng Lan là một người phụ nữ, thuần khiết và trong sạch.
Với Hy Mộng Lan là sự hòa quyện của tình yêu.
“Chờ tôi chết, tôi sẽ không làm anh chán ghét nữa.” Trước mắt cô hiện lên một tầng sương mù, toàn bộ tầm mắt đều mờ ảo, anh ở trước mặt cô cũng chỉ là còn lại mốt chút mê loạn, hình ảnh mờ tối đi.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!