Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng - Diệp Hy Nguyệt - Lục Lãnh Phong

Chương 555

“Chắc do tôi không ăn điểm tâm ,máu tôi hơi ít đường dẫn đến tay run rẩy.” Cô ngượng ngùng cười thành tiếng.

“Còn nằm ỳ trên giường làm gì nữa, mau xuống đi ăn điểm tâm đi.” Anh tức giận nói với cô. Đây chính là một tham số bí ẩn, ngu ngốc đến mức ngay cả bản thân mình cũng không chăm sóc tốt.

Cô vội vàng bò dậy, thu dọn xong giường mình nhưng tâm trạng vẫn hơi chông chênh, đi theo anh xuống tầng.

Hy Mộng Lan ngồi ở trong phòng khách, thấy Lục Lãnh Phong hơi ngẩn người ra, không nghĩ rằng anh lại quay trở lại.

“Lãnh Phong, anh trở về lúc nào vậy?”

“Trở về từ tối hôm qua.” Hy Nguyệt khẽ mỉm cười, thay Lục Lãnh Phong trả lời.

Hy Nguyệt nhìn thấy mọi sắc mặt biến đổi của cô ta, nhưng lại giả vờ như không thấy rồi đi vào phòng ăn.

Thấy cô chỉ múc nửa bát cháo tổ yến, Lục Lãnh Phong nhíu mày lại, cướp lấy bát trong tay cô rồi liên tục múc thêm mấy muỗng nữa, múc đến đầy cả bát, gần như sắp tràn cả ra.

“Cho cô ăn nhiều một chút, tôi không muốn nhìn thấy bộ dạng như ma quỷ suy dinh dưỡng suốt ngày của cô đâu, cầm cái điện thoại di động tay cũng run được.”

Cô lau mồ hôi: “Tôi chỉ sợ không ăn hết sẽ lãng phí.”

“Cả bát cháo đầy này, cô phải ăn hết.” Anh giống như một vị vua độc tài, khí chất chiếm hữu phát ra mệnh lệnh.

Cô nào dám cãi lại thánh chỉ chứ, lè lưỡi: “Dạ thưa cậu Lục.”

Lục Lãnh Phong nhướn khóe miệng, sau đó ngồi ở bên cạnh chậm rãi ung dung ăn cháo, thuận tiện quan sát cô, phải đôn thúc cô ăn tới khi mình hài lòng thì thôi.

Nhìn cái miệng nhỏ nhắn đỏ hồng của cô chuyển động nhai, anh không kiềm được mà nghĩ tới buổi tối ngày hôm qua.

Cái miệng nhỏ đã phục vụ anh rất thoải mái.

Bất kể là cô có tình nguyện hay không, nhưng cô vẫn là người hầu gái của anh, chỉ có khuẩn phúc, chỉ có thể khuất phục mà thôi.

“Tối hôm nay, so với tối hôm qua thì càng phải cố gắng hơn.” Ngón tay anh nhẹ nhàng chiếm phủ cả đôi môi cô, trên mặt anh hiện lên một nụ cười nhàn nhạt.

Cô sặc sụa kịch liệt, vừa mới ăn tiếp một thìa cháo, suýt chút nữa đã phun ra ngoài rồi.

Lúc đang ăn điểm tâm cũng có thể nghĩ đến loại chuyện đó thật sao?

Gần đây mỗi khi nhìn thấy thức ăn gì hình quê, cô cũng không muốn ăn, cô bị chứng sợ hãi, sợ rằng bị đâm đến tận cổ họng.

Nhấn Mở Bình Luận