Chương 590
Anh nhìn thẳng vào cô không chớp mắt, đôi mắt cô chứa đầy sự kinh ngạc và căm hận. Cô nhìn thẳng lại anh, sự kinh ngạc và căm hận không ngừng lớn lên… lớn lên… Giống như có thể bao trùm hết tầm nhìn của anh.
Anh giơ tay lên, chạm vào đôi mắt đang ướt nhòa của cô: “Nhắc đến Hy Mộng Lan, sao cô lại kích động đến mức nước mắt đầy mặt như vậy?”
“Không phải , cô ta… cô ta vô cùng xấu xa. Nếu anh muốn kết hôn với cô ta, nhất định tôi sẽ không chúc phúc cho hai người.” Cô lấy một tờ khăn giấy lau hết nước mắt trên mặt.
Cô không khóc vì chuyện này.
Ngón tay anh nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt cô. Khuôn mặt tuấn tú đang ở rất gần cô. Hơi thở của anh vẫn phảng phất chạm tới cô, mang nhiệt độ nóng bỏng, dường như có thể làm cô bị thương.
“Tôi lại có cảm giác, so với cô, mặt nào của Hoa Mộng Lam cũng tốt hơn. Cô ta dịu dàng, dễ thương, biết cách làm nũng nên sẽ rất được cưng chiều. Những chuyện mà một người vợ phải làm, cô ta đều biết, cô ta cũng không kén chọn gì cả. Cô còn kém xa cô ta.”
Anh chậm rãi nói gằn ra từng chữ, mỗi chữ đều giống như một cây đao, hung hăng đâm vào người cô, da thịt cô như bị cứa đứt, máu chảy ra không ngừng.
“Anh… anh không phải là có đôi mắt tình trường rất tinh tường sao? Tại sao không thấy rõ được sự ngụy tạo của cô ta chứ? Mọi sự dịu dàng hiền lành của cô ta đều là giả dối hết.”
Cô ta vì muốn được thăng chức mà không chừa thủ đoạn nào cả. Thậm chí cô ta còn tự giết chết đứa con của mình, cô ta không có tình người gì cả.”
Anh cười lạnh, bày ra dáng vẻ dửng dưng không quan tâm: Cô chỉ cần khiến tôi thấy vui vẻ, để cho tôi nhìn cô thuận mắt là đủ rồi. Những thứ khác cô không cần quan tâm.”
Cô siết chặt bàn tay, móng tay cắm chặt vào da thịt.
Rốt cuộc cô cũng hiểu rõ, tại sao anh không ngừng bảo vệ cô, dung túng cô. Hóa ra tất cả đúng sai đối với anh mà nói vẫn không bằng sự khôn khéo làm người khác hài lòng của Hy Mộng Lan.
“Miệng của anh thật độc ác. Bây giờ tôi đã biết anh không thích tôi. Đối với tôi mà nói, đây là một chuyện may mắn. Nếu không thì tôi với Hy Mộng Lan sẽ cùng là một loại phụ nữ rồi.” Cô tức giận đáp lại.
“Tại sao cô lại căm hận Hy Mộng Lan đến như vậy?” Ánh mắt anh kích động, lời nói trở nên hung hăng hơn.
Cô bị chọc tức, tràn đầy sự tức giận giống như ngọn núi lửa đầy dung nham sôi sục điên cuồng. Giống như muốn bùng nổ, đầu óc cô sắp mất đi khống chế, đầu lưỡi cũng không thể kiểm soát được nữa: “Tôi thấy các người cũng chỉ là những tên khốn nạn, đều như nhau cả thôi. Những tên khốn mặt đối mặt.”
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!