Chương 936
Bà ta càng cứng rắn thì cô ta cũng càng cứng, một khi bà ta dịu dàng, cô ta cũng sẽ trở nên dễ nói chuyện.
Hy Nguyệt do dự trong chốc lát, chậm rãi đi qua, ngồi xuống bên mép giường, “Mẹ có chuyện gì ạ?”
Bà Lục đột nhiên thở dài, “Đều là lúc trước Kiều Sam gây chuyện khiến tôi bực bội, sức khỏe cũng trở nên kém hơn, tôi cần phải nghỉ ngơi một thời gian. Nhà họ Lục về sau giao cho cô. Tôi biết ở trong lòng cô Tư Mã Ngọc Như tốt hơn so với tôi, cô ta lúc nào cũng ôn hòa, mỉm cười với cô. Nhưng khi cô xảy ra chuyện có bao giờ cô ta đứng ra giúp cô chưa? Tôi cùng cô ta bề ngoài ở chung hòa thuận nhưng trên thực tế luôn tranh đấu gay gắt. Mọi người đều cho rằng cô ta không thể sinh con là do tôi hại nhưng chẳng phải cho dù có thụ tinh ống nghiệm, cô ta cũng chỉ có thể sinh một đứa con gái mà không thể sinh ra được một đứa con trai thôi hay sao? Cô có biết tại sao hay không?”
Hy Nguyệt cô cùng bất ngờ, cô đã thắc mắc chuyện này rất lâu. Bây giờ có thụ tinh ống nghiệm, chỉ cần có tiền, muốn sinh mấy đứa con trai cũng được, nhưng Tư Mã Ngọc Như lại chỉ sinh một đứa con gái.
“Cô ấy lo lắng nếu sinh con trai sẽ dẫn tới chuyện tranh đoạt tài sản, cho nên chỉ sinh một đứa con trai.”
Bà Lục cười lạnh hai tiếng: “Cô thật sự qua ngây thơ rồi, cô ta tốt bụng, lương thiện đến vậy sao? Tôi nói cho cô biết, chỉ cần là những người phụ nữ gả vào nhà giàu đều muốn sinh con trai để có một phần gia nghiệp. Huống hồ Lục Vinh Hàn yêu cô ta như vậy, chỉ cần cô ta sinh được con trai, Lục Vinh hàn sẽ tìm mọi cách đưa con trai cô ta trở thành người nắm quyền gia tộc. Ba mẹ con chúng tôi cũng sẽ bị đuổi ra ngoài.”
Trái tim Hy Nguyệt chấn động, trong lòng như có cơn động đất cấp 12 độ richter, cô cảm giac tam quan của mình như bị đảo loạn.
Nhìn biểu cảm nghiêm túc của bà Lục khống giống đang nói dối, cũng không giống như là cố ý châm ngòi ly gián.
Thực ra thời gian cô ở trong nhà họ Lục cũng không dài, cộng lại nhiều lắm cũng được có nửa năm. Không thể nào hiểu rõ Tư Mã Ngọc Như bằng bà Lục bởi dẫu gì hai người cũng đã tranh đấu với nhau gần nửa cuộc đời.
“Rốt cuộc mẹ muốn nói cái gì?” Cô nghi ngờ hỏi.
Khóe miệng của bà Lục hơi nhếch lên, bà ta hơi hơi cúi người xuống, ghé sát vào tai cô, nói cực kỳ nhỏ: “Để tôi nói cho cô biết vậy, là bà cụ không cho phéo cô ta sinh con trai.”
Hoa Hiểu Bồng bất ngờ, kinh ngạc mở to hai mắt nhìn, cô hoàn toàn không nghĩ tới chuyện này có liên quan tới bà cụ.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!