Chương 904:
Một lúc lâu sau, Hàn Chiến rời khỏi Nguyệt Như Ca rồi nằm nghiêng trên giường mà nhìn cô ta.
Con cáo nhỏ của anh ta vẫn vậy.
Hàn Chiến nhìn người phụ nữ bên cạnh, cô ta được cái này lại đòi cái kia, còn kéo tay anh ta để gối đầu. Sau đó lại chôn mặt vào ngực anh ta rồi cười một cách thỏa mãn: “Anh Hàn, ngủ ngon nhé”
Hàn Chiến: “…”
Cho ôm chứ không cho “ăn” sao?
Cái người nằm trong vòng tay anh ta dường như không phải một miếng ngọc thơm, mà là một củ khoai tây nóng hổi.
Tuy nhiên, người phụ nữ này lại cố ý đùa giỡn với Hàn Chiến, hết ôm lại sờ, nhưng khi Hàn Chiến chuẩn bị làm bậy thì cô ta lại ngăn cản.
Người phụ nữ ân cần nhắc nhở: “Không được chạm vào”
Chết tiệt!
Nguyệt Như Ca tựa và lồng ngực của người đàn ông, lúc sắp ngủ say, cô ta không nhịn được vươn tay sờ lên cơ bụng cường tráng của Hàn Chiến, còn không quên nói: “Dáng người thật tốt”
Hàn Chiến:”…..” Chết tiệt!
Hàn Chiến đành phải tỉnh táo ngoan ngoãn ôm người phụ nữ này ngủ cả đêm.
Sáng sớm, Hàn Chiến tỉnh lại, khi vừa nhìn thấy cô gái đang năm trong khuỷu tay mình thì nhịn không được đưa tay sờ sờ chóp mũi của cô.
Hình như cô bị chọc ngứa nên hơi nhíu mày, vô thức vùi đầu vào trong lòng ngực anh, hành động này khiến cho đáy mắt Hàn Chiến ánh lên một tia mềm mại nhu hòa.
Mặc kệ tương lai có thế nào, thân phận của hai người sẽ còn mang đến bao nhiêu khó khăn sóng gió nữa, anh ta cũng nhất định không bỏ rơi cô.
Đã chờ mười năm, nếu lại buông tay, anh ta không làm được.
Cô mặc áo sơ mi trắng của anh, ba nút áo trên cùng để mở, lộ ra xương quai xanh tinh xảo mê hoặc, Hàn Chiến chẳng biết bị ma xui quỷ khiến gì lại cúi thấp đầu, trong lòng thầm nghĩ phải lưu lại dấu vết thuộc về mình ngay trên xương quai xanh xinh đẹp này.
Sau khi tạo ra hai vết ô mai đỏ đậm trên đó, Hàn Chiến mới thấy hài lòng.
Nguyệt Như Ca vẫn còn đang ngủ, sau khi Hàn Chiến rời giường rửa mặt xong thì anh ta đi đến phòng y tế.
Trong toàn bộ căn cứ, phòng y tế là nơi có nhiều phụ nữ nhất.
Vừa mới sáng sớm, thủ lĩnh lạnh lùng đột nhiên “đại giá quang lâm”
qua phòng y tế nên đã dấy lên động tĩnh không hề nhỏ. Dù sao tình trạng cơ thể của Hàn Chiến tốt hay xấu đều liên quan trực tiếp đến toàn căn cứ.
“Thủ lĩnh, cần hỗ trợ gì sao?”
Ra chào đón Hàn Chiến là chủ nhiệm của phòng y tế.
Mặc dù các bác sĩ khác trong phòng đều đã mạnh ai làm việc nấy sau khi chào hỏi với Hàn Chiến xong, nhưng ánh mắt vẫn không kiềm chế được tò mò nhìn về phía anh.
Thường ngày, Hàn Chiến đều mang vẻ mặt nghiêm túc và thận trọng, nhưng hôm nay có thể nhìn ra được có vẻ tâm trạng của anh đang rất không tệ.
“Cũng không có gì, tôi chỉ đến mượn vài bộ quần áo sạch thôi”
Chủ nhiệm tuổi đã trung niên sửng sốt một chút, còn tưởng rằng điều kiện vật chất trong quân thiếu thốn nên hỏi: “Thủ lĩnh gặp khó khăn gì sao?”
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!