Chương 1016
Ông ta loạng choạng lùi lại sau đó ngồi bệt xuống đất.
Ông ta chống một tay xuống đất rồi chậm rãi đứng lên, còn tay kia thì dùng lực nới lỏng cà vạt của mình.
“Bọn họ sao rồi?”
Jackson dừng lại một chút, nhìn Robert hỏi.
“Sao rồi? Nhờ mày ban tặng, tất cả những gì mày chiếm đoạt đều đã bị tịch thu, bọn họ bây giờ không một xu dính túi.”
Robert cười lạnh một tiếng, Jackson lại hướng mắt nhìn về phía nước Pháp, phẫn hận nơi đáy mắt càng sâu.
“Nhưng mà coi như mày may mắn”
Jackson nhìn lại. Lão ta nhất thời không hiểu ý Robert là gì.
“Ông chủ thương hại bọn chúng, ông chủ nói, chỉ cần lần này mày giúp ông chủ làm tốt mọi chuyện, ông chủ tất nhiên sẽ giúp thu xếp cho người nhà của mày”
“Muốn tao làm gì?”
“Chuyện đó sau này mày sẽ biết!”
“Tao muốn gặp ông chủ!”
“Gặp ông chủ, hừ, ông chủ bây giờ không muốn gặp mày, mày nên ra nước ngoài tự ngẫm nghĩ lại cho kỹ đi!”
“Mẹ kiếp, tao biết làm thế nào để đối phó với Lê Vân Hàng và Lâm Quân”
“Ồ, nghe có vẻ hay ho đấy! Nhưng mà rốt cuộc tao có nên giúp mày chuyển lời hay không?”
Khóe miệng Robert nhếch lên thành hình vòng cung gian xảo.
Jackson liếc xéo ông ta một cái: “Tao vẫn còn một căn bất động sản, lúc trước là để đề phòng khi xảy ra bất trắc, chỉ cần tao gặp được ông chủ, bất động sản này thuộc về mày”
“OK, tao sẽ cân nhắc chuyển lời giúp mày”
Robert quay lưng bỏ đi, còn để lại một tràng cười ngặt nghẽo chói tai.
Jackson xoay người lại gắt gao nắm chặt lan can, mấy ngày này ở trong đồn cảnh sát vốn đã không được ăn uống đầy đủ, đã gầy đến nổi các khớp tay lộ rõ màu trắng bệch, lúc này lại phát ra tiếng rắc rắc gai người.
“Lâm Quân, Lê Vân Hàng, tất cả những gì tao phải gánh chịu hôm này đều do chúng mày ban tặng, tao nhất định bắt chúng mày phải trả giá, nhất định!”
Bộ dạng của Jackson giống hệt một phù thủy bị nguyền rủa hiện ra giữa ban ngày ban mặt, bầu trời giống như cũng nghe thấy lời niệm chú của lão ta, dần dần chuyển thành màu xám đen.
“Ông chủ, bên này tôi đã làm ổn thỏa rồi, Jackson bây giờ cực kỳ căm hận Lâm Quân và Lê Vân Hàng…”
Robert bước vào trong cabin, xuyên qua tấm cửa kính có thể nhìn thấy Jackson vẫn đang ngồi trên boong tàu.
“Ừm, cứ để bọn chúng yên ổn thêm vài ngày, kế hoạch của chúng ta nên từ từ bắt đầu được ri Người đàn ông ở đầu dây bên kia đang nằm sấp trên ghế, một chiếc mũ che kín mặt mũi, không nhìn ra được hắn là ai, bên tai truyền đến tiếng sóng võ rì rào, trong không khí tràn đầy mùi muối biển.
“Jackson yêu cầu được gặp ông, lão ta nói lão ta có cách đối phó với Lâm Quân và Lê Vân Hàng.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!