Chương 1504
“Vậy bây giờ chúng ta về nhà đi!” Hạ Ly nhìn Lê Nhật Linh, khuôn mặt cô bé cực kỳ phấn khích chờ mong.
“Thế nhưng mà… Mẹ còn muốn đi thu dọn đồ đạc!” Lê Nhật Linh nhìn Lâm Quân tỏ vẻ bối rối “Thu dọn gì chứ? Con vốn ở đây mà. Mẹ sẽ bảo quản gia lái xe đến nhà con thu dọn, đảm bảo cũng sẽ không thiếu thứ gì!” Hoàng Ánh tranh thủ thời gian mở miệng nói, Lê Nhật Linh đang định mở nói là bà đã không để cho cô trở về nữa rồi.
“Chuyện này… Không tốt lắm đâu?”
“Có gì không tốt? Đều là người một nhà, khách sáo như vậy làm gì? Hạ Ly cũng bôi thuốc xong rồi. Vậy chúng ta có thể trở về nhà, hôm nay mẹ sẽ đi mua một ít thức ăn ngon để chúc mừng một chút.”
“Đúng vậy! Mẹ về nhà thôi!” Hạ Ly cười hì hì lôi kéo Lê Nhật Linh đi ra cửa bệnh viện.
Lâm Niệm Sơ bất đắc dĩ lắc đầu, cậu ấy thật không biết Hạ Ly của cậu ấy lúc nào mới có thể trưởng thành để chăm sóc tốt cho bản thân.
Thế nhưng dù cho nói như thế nào, tất cả đều đang phát triển theo chiều hướng tốt.
Bên ngoài bệnh viện, Lê Nhật Linh ôm Hạ Ly nhìn lấy hai người, trong lòng cô ấm áp, cảm giác được quyết định của mình là không sail šu Hạ Ly không có gì đáng ngại, thuốc.
cũng lấy đủ rồi, bây giờ chúng ta về nhà đi!”
Lâm Quân cười nhìn Lê Nhật Linh.
“Ừm”
“Con ngồi xe cùng cha mẹ được chứ?
Niệm Sơ, em vứt bỏ anh rồi, anh đưa ông bà nội về nhà được không?”
“OK!” Lâm Niệm Sơ giơ ngón cái lên rồi lắc đầu, Hạ Ly thật đúng là một con sói mắt trắng, nói vứt bỏ mình là bỏ ngay.
Trên đường đi Hạ Ly dựa vào trong lòng Lê Nhật Linh nũng nịu, dù sao có quan hệ máu mủ, Lê Nhật Linh cũng không ghét cảm giác thân mật này.
Hai người mẹ một câu con một câu, nói chuyện còn rất vui vẻ.
“Hạ Ly, con thế này là đang bá chiếm mẹ, còn cho cha ra rìa, con không cảm thấy người làm cha như cha cũng ghen tị sao?” Lâm Quân tỏ vẻ ghen ghét nhìn con gái của mình, anh yên lặng tỏ vẻ không vừa lòng!
“Ây da!” Hạ Ly quay đầu làm mặt quỷ với Lâm Quân, sau đó lại tỏ vẻ không thèm để ý.
“Cha, không thể quá keo kiệt, chúng con nói chuyện đều là chuyện con gái, cha đừng nghe”
“Mới bao nhiêu lớn, còn chuyện con gái nữa chứ!”
Không chỉ có Lâm Quân, ngay cả Lê Nhật Linh cũng bị chọc cười.
“Con không nhỏ, con đã mười một tuổi rồi đấy” Hạ Ly thở phì phò, hiển nhiên không hài lòng với chuyện cha mình xem thường tuổi tác của mình.
“Đúng, đúng vậy, con là nhất.’ Lâm Quân bất đắc dĩ lắc đầu, không phải nói con gái thân thiết với cha như áo bông nhỏ à, nhưng đối với cô con gái này của mình, hẳn thật không như thế được.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!