Chương 1624
Lâm Hòa Phong và Lâm Chí Linh trợn mắt nhìn nhau, một lúc lâu sau, Lâm Hòa Phong xấu hổ đẩy Lâm Chí Linh về phía trước và nói: “Hạ Ly hỏi em kìa, mau nói đi”
Lâm Chí Linh ghét bỏ nói: “Tại sao em phải nói, không phải anh cũng..”
Lâm Chí Linh chưa kịp nói xong, Lâm Hòa Phong đã vội vàng bịt miệng cậu lại và kéo về phòng.
Lâm Hạ Ly nhìn họ bất đắc dĩ, tiếp tục đi ra cửa mang cặp sách của mình vào.
Nhưng khi trở về phòng, lúc cô lấy điện thoại di động ra lại không muốn gọi cho Hạ Gia Huy.
Hai ngày cuối tuần luôn ngắn ngủi, chớp mắt liền trôi qua nhưng đối với Lâm Hạ Ly mà nói lại rất hạnh phúc, bởi vì bằng cách này, cô mới có thể gặp Hạ Gia Huy.
“Mau dậy đi, sắp trễ giờ rồi, Lâm Chí Linh, anh mau đứng dậy cho em” Lâm Hạ Ly vốn tưởng có thể sớm gặp lại Hạ Gia Huy, nhưng bởi vì Lâm Chí Linh vẫn còn nằm lì trên giường gặp Chu công nên cô đành phải trì hoãn thời gian Mắt thấy sắp trễ giờ học, Lâm Hạ Ly vội vàng chạy vào phòng Lâm Chí Linh hét lên “Đồ lười biếng này, anh mau dậy đi, mau dậy đi”
Cuối cùng Lâm Chí Linh ở giữa tiếng hét chói tai của Lâm Hạ Ly cũng thức dậy, cậu bất lực dụi dụi đôi mắt còn ngái ngủ của mình, nói: “Ôi chao, ông trời con, sao em lại bạo lực thế? Được rồi, được rồi, anh dậy rồi đây, em ra ngoài đi”
Lâm Chí Linh nói với vẻ gần sụp đổ nhưng Lâm Hạ Ly vẫn không hề bị lay chuyển. Lâm Chí Linh xoa chân mày mệt mỏi nói: “Anh muốn thay quần áo. Nếu em không chịu đi ra ngoài thì anh sẽ thay đồ trước mặt em luôn đấy”
Lâm Hạ Ly nghe thấy những lời đàng hoàng này của Lâm Chí Linh liền vội vàng đi ra ngoài. Sau khi bị Lâm Hạ Ly làm ầm ï một trận, Lâm Chí Linh không thể ngủ được nữa, cậu đành phải ngồi dậy mặc quần áo, chấp nhận số phận của mình.
Mặc dù tài xế đã ra roi thúc ngựa vượt qua mấy cái đèn đỏ nhưng Lâm Hạ Ly vẫn buồn bã đến muộn, rất may là cô giáo không làm khó cô.
Nhưng cô lại thất bại trong việc nói chuyện với Hạ Gia Huy.
Cuối cùng, tiết toán học nhàm chán cũng kết thúc, Lâm Hạ Ly muốn nói chuyện với Hạ Gia Huy thì Hạ Gia Huy lại bị giáo viên chủ nhiệm gọi đi.
“Thưa cô, cô tìm em có chuyện gì sao?”
Hạ Gia Huy đi tới văn phòng chủ nhiệm, không biết nên nói cái gì Sắc mặt giáo viên chủ nhiệm vô cùng nghiêm khắc nói: “Đúng vậy, có vài chuyện cô Nhìn thấy vẻ mặt trịnh trọng của giáo viên chủ nhiệm, Hạ Gia Huy cũng nghĩ đến điều gì đó liền nói với giáo viên chủ nhiệm: “Thưa cô, có chuyện gì cô cứ nói thẳng”
Giáo viên chủ nhiệm gật đầu: “Hạ Gia Huy, cô biết em rất thông minh. Cô tin rằng em biết cơ hội được cử đi du học lần này có ý nghĩa như thế nào đối với bản thân và gia đình. Vì vậy, đối với việc em muốn từ chối cơ hội này, trong lòng cô vẫn hy vọng em có thể suy nghĩ lại một cách cẩn thận”
Hạ Gia Huy hình như cũng biết giáo viên chủ nhiệm sẽ nói như vậy nên chỉ gật đầu mà không nói gì.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!