Chương 639: Cái tên được khắc ghi trong lòng
Khó khăn lắm Lâm Quân mới gặp được một viên đỉnh mềm, nhưng James lại không nhắc đến việc hợp tác, chỉ ở đó đưa ra một bộ dạng trưởng bối, nói là chuyện cưới hỏi trọng đại của con trai Lâm Quân ông ta không có quyền can thiệp.
Chuyện cưới hỏi trọng đại? Lâm Quân nheo mắt lại, biểu cảm lạnh nhạt: “Nếu là như vậy thì mong ngài James có thế nói được làm được. Và tốt nhất là đừng nhúng tay vào chuyện này” Chỉ có một tên Trần Hi Tuấn như vậy thôi, Lâm Quân không hề đặt trọng.
Lâm Quân quay người bước ra ngoài công ty sau đó lại thở một hơi dài. Quả nhiên anh không đoán lầm, trong suốt ba năm nay Lê Nhật Linh đã mãi ở trong nhà của Trần Hi Tuấn, thậm chí là James cũng nhận định rằng đó là bạn gái quang minh chính đại của Trần Hi Tuấn.
Lê Nhật Linh! Em được lảm! Lâm Quân năm chặt nắm đấm.
“Christina! Ở quầy tiếp tân có một anh đẹp trai đang tìm cô” Jine nháy mắt với Lê Nhật Linh một cái. Cô ấy thích Trần Hi Tuấn, nhưng cô ấy không có ý định thù địch Lê Nhật Linh một chút nào, thậm chí cô ấy còn có chút khâm phục cô.
“Chắc là trong mắt của cô ai cũng là trai đẹp cả?” Lê Nhật Linh không nhịn được chọc cô ấy.
Lê Nhật Linh không có ý định đi gặp trai đẹp gì cả. Thông thường có danh tiếng như thể ở bên ngoài sẽ có đủ loại những người tự cho là có tiền có quyền ngưỡng mộ rồi đến đấy, muốn tận mắt chứng kiến cái phong hoa thật sự.
Nhưng mà văn hóa đối xử ở nước Mỹ này thật sự là quá thoáng, cách thức làm quen bạn bè cũng đi trước thời đại đến mức khiến cho Lê Nhật Linh tự cảm thấy khó chịu, cô cũng cứ thể đùn đẩy từng người, đăng sau ZO này có James nên cũng không có mấy ai đám đắc tội, cứ thế một khoảng thời gian lâu rồi, mọi người cũng biết được thái độ của cô nên người đến cũng ít dần đi.
Nhưng số đào hoa của Lê Nhật Linh vẫn khiến cho người khác phải ngưỡng mộ. Dù cho mọi người đều biết được cô còn có một người con nữa cũng không hề ảnh hưởng đến sức hút của cô.
Nếu như là ở thành phố Hà Nội thì chắc chắn sẽ không xảy ra chuyện như vậy, vì chỉ cần tên Lâm Quân đó gặp phải những chuyện này thì e là sớm đá người đó ra ngoài rồi. Còn Trần Hi Tuấn khác, cậu ta tôn trọng quyền tự do kết bạn của cô.
Lê Nhật Linh bặm môi mà mỉm cười, cô cúi đầu dùng tay khuấy đều ly cà phê ở trên tay, sau đó không nhịn được khế lắc đầu, sao cô lại đột nhiên nhớ đến Lâm Quân đó nhỉ, còn đặt hai người với nhau để so sánh như đúng rồi Lê Nhật Linh suy nghĩ rất tập trung thì đột nhiên cảm thấy có một ánh mắt nóng rực đang hướng đến chỗ của mình.
Cô vén tóc rơi lẻ tẻ ra sau tai của cô, sau đó cầm ly cà phê và ngồi thắng người lên. Cái áo sơ mi đồng phục màu trắng đó đã tôn các đường cong trên thân hình thon gọn của cô trở nên rõ ràng và tuyệt vời hơn, vóc dáng đó khiến cho Lâm Quân vốn đang giận hừng hực đó cũng không nhịn được mà ngây cả người ra. Trong ánh mắt lại càng cảm thấy kinh ngạc vì cô quá đẹp.
“Lâm Quân?” Giọng nói của Lê Nhật Linh xen lẫn cả sự kinh ngạc, nhưng cô vẫn gọi ra cái tên đó một cách rất quen thuộc.
Cái tên Lâm Quân đó đã sớm khắc ghi ở trong lòng của cô rồi. Dù cho cô có rời xa anh ba năm rồi, nhưng đối với cô mà nói Lâm Quân vẫn là một sự tồn tại khác biết.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!