Trần Thanh Ngọc giãy dụa, phải làm sao thì cô mới thoát khỏi tay Vương Kiên.
- “ Bỏ tôi xuống, tôi không muốn sống với anh nữa. Cho tôi đi theo ba tôi. ”
Vương Kiên muốn nhanh chóng đưa cô về phòng, anh im lặng không nói gì.
- “ Thả tôi xuống, anh không nghe thấy tôi nói hay sao? Vương Kiên, anh bị điếc à? ”
- “ Im lặng cho anh, em bớt làm ồn đi. Lát nữa khỏi kêu la, có muốn kêu cũng không kêu được đâu. ”
Trần Thanh Ngọc không hiểu gì cả, cô không biết Vương Kiên tính làm gì cô đây.
- “ Anh tính làm gì tôi? ”
- “ Từ từ sẽ biết, không cần phải hỏi nhiều. ”
Vài phút sau, Vương Kiên bế cô vào phòng ngủ, anh khoá trái cửa lại. Anh thả cô xuống, cũng muốn xem cô sẽ làm gì.
Hai người ngồi đối diện nhau, ánh mắt của Vương Kiên trùng xuống. Anh sợ nhất là ngày này nhưng nó cũng đến rồi.
- “ Nói đi, em muốn gì ngoài chuyện ly hôn. Em không muốn làm vợ anh đến như thế sao? ”
- “ Tôi không muốn gì ngoài việc ly hôn với anh. Đúng, tôi không bao giờ muốn làm vợ anh. ”
- “ Anh biết năm xưa anh làm những việc sai trái, làm em phải khóc. Em không thể cho anh cơ hội sửa sai sao? ”
- “ Không thể và cũng không bao giờ tha thứ cho anh. ”
- “ Luật lệ và gia quy của Vương Gia đã định, anh chẳng thể thay đổi được. Em hận anh nhiều như vậy thì anh có làm gì cũng chẳng thể có kết quả tốt đẹp. ”
- “ Nếu biết trước như vậy thì tại sao còn lừa tôi, để tôi từ từ bước vào cuộc hôn nhân này. ”
- “ Vì anh yêu em, muốn em bên cạnh anh cả đời. Dẫu biết em không muốn nhưng mà anh không có bản lĩnh nhìn em bên cạnh người khác, mà người đó không phải là anh. Anh biết rõ em hận anh rất nhiều, lỗi lầm của anh không đáng để em tha thứ. Nếu đã như vậy thì em hãy đi đi, Tiểu Nghiêm ở bên cạnh em vẫn tốt hơn. Anh sẽ cầu xin Vương Gia cho chúng ta ly hôn, dù có phải chịu hình phạt nào thì anh vẫn sẽ chịu. Bởi vì đó là điều em muốn. ”
- “ Phản bác lại gia quy thì phải chịu những gì? ”
- “ Anh không biết, nhưng đó là tội lỗi tày trời, một trong những cái tội lớn nhất. Anh có thể chịu được, em phải thật hạnh phúc đấy. ”
Trần Thanh Ngọc trầm tư, nếu đã là tội lỗi tày trời thì phải chịu hình phạt rất nặng. Khác nào sẽ trở thành người dị tật sao? Vương Gia luật lệ khắt khe là có thật ư?
- “ Nếu ly hôn khác nào anh sẽ chịu thương tật suốt đời hay sao? ”
- “ Không sao cả, anh chịu được. Miễn là em hạnh phúc. ” Vương Kiên ánh mắt thâm tình nhìn cô
Trần Thanh Ngọc chỉ nhìn anh, cô hận anh lắm, cô cũng rất ghét anh. Nhưng tại sao khi nghe những lời này cô lại có chút đau lòng, chẳng phải ly hôn là điều cô mong muốn hay sao?
Vương Kiên đứng dậy mở cửa, anh rời khỏi phòng. Anh không muốn làm phiền cô nữa, làm chồng cô trong từng ấy thời gian thì anh đã hạnh phúc lắm rồi.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!