Đồng sự? Vậy sau lưng cái hệ thống này còn có một tổ chức thần bí nào nữa ah? Vậy dứt khoát là không thể hành động thiếu suy nghĩ rồi. Ngụy Vô Tiện híp híp mắt, cố nén ý đồ muốn đem viên cầu kia hủy đi rồi từ từ nghiên cứu.
Tình thế này là quá khả năng của hắn, chỉ có thể tiến một bước lại xem xét một bước tiếp. Trước mắt xem ra hệ thống này cũng không có ác ý gì to lớn đối với hắn, mà muốn hắn làm việc cũng không phải vi phạm nguyên tắc của bản thân hắn, Ngụy Vô Tiện có thể tạm thời chịu đựng.
Hơn nữa... chỉ bằng việc hệ thống làm cho thân thể hắn trở về thời điểm mười lăm tuổi cũng đã đủ cho hắn sinh ra một loại cảm kích... Mấy canh giờ trước, trước mặt hắn chỉ có một con đường độc lộ mù mịt, mà điểm phía trước thì đen ngòm, nhưng có Kim Đan hắn liền có thể trở về chính đạo, còn có thể...
Trong động Phục Ma, câu kia của Lam Trạm "Ngươi tính từ nay về sau vẫn luôn như thế sao?" nặng trĩu đè ở trong lòng hắn...
Lam Trạm a Lam Trạm, lần sau gặp lại ngươi không còn cần nhắc ta một câu: "Quỷ đạo hại thân, càng tổn hại tâm tính". Ngụy Vô Tiện gợi lên một mạt cười, khói mù trước mặt hắn đều tan biến hết.
Sư tỷ đã có Giang trừng cùng con Kim chim công kia che chở, không cần hắn nhọc lòng, Ôn Tình mới là phiền toái. Ôn Ninh tùy thời điểm vẫn có khả năng phát cuồng. Loạn Táng Cương cũng không phải là chỗ có thể an cư, chỉ có thể xem hệ thống sẽ đưa cách giải quyết thế nào.
Ngụy Vô Tiện lấy sợi thun, gom lại mái tóc đen rối tung trên vai, sửa sang lại rồi nghĩ, vì chi kế ngày sau, phải nhanh chóng dung nhập thế giới xa lạ này, sớm hoàn thành nhiệm vụ của hệ thống.
Bất quá, cái hệ thống này xử sự còn rất có tình có ý, thân phận bối cảnh, bất động sản và tiền tài, thậm chí là những đồ vật sinh hoạt thường dùng đều đã an bài cẩn thận hoàn thiện, không để cho hắn phải đến mức tới dị giới liền không xu dính túi lưu lạc đầu đường.
Chỉ là phong tục của thế giới này thật sự là.... Thật sự là...
Ngụy Vô Tiện đi đến trước gương, trong tay cầm theo cây kéo khoa tay múa chân trên đầu, thở dài một cái.
"Xem ra là phải làm hòa thượng."
Một bộ đầu tóc dài tới eo này quá chói mắt. Không cắt thì Ngụy Vô Tiện không dám ra khỏi cửa. Dân cư của Hành Tinh Xanh trong thời đại cực phát triển, khoa học kỹ thuật cao độ, chỗ nào cũng đều là người, chỗ nào cũng có theo dõi. Hắn là một đại nam nhân, đem quả đầu tóc dài như nữ nhân đó đi ra ngoài, phỏng chừng bị lôi đi bệnh viện tâm thần.
Đã hấp thu tư liệu lịch sử phát triển của Hành Tinh Xanh, Ngụy Vô Tiện cũng có một ít hiểu biết về dân cư ở đây, thậm chí ở phương diện thiên văn địa lý, lịch sử các quốc gia còn hơn các học giả chuyên về lĩnh vực này. Hắn không muốn ở cái thế giới mới này để lộ ra điểm dị thường khiến cho người khác phải chú ý, càng không có hứng thú lấy thực lực một người mà chọi với sức mạnh công nghiệp văn minh của thế giới này...
Ngụy Vô Tiện một bên thì răng rắc cắt tóc, một bên chửi thầm --- thế gian này chỉ còn có bổn công tử an lương bổn phận làm tu sĩ sao?
Chỉ trong chốc lát, một đầu tóc đen nhánh đẹp mê ly đã bị chính chủ nhân một kéo cắt tới hư thành không ra cái hình dạng gì. Cũng còn may là người này thẩm mỹ cũng không tầm thường, lại tay kéo cũng cứng, rút kinh nghiệm xương máu cộng với việc tra trên máy tính những mẫu kiểu tóc của nam nghệ sĩ, cân nhắc trong chút lát, lại lần nữa khua tay kéo trên đầu, cuối cùng là hoàn thành tu bổ quả đầu từ mỹ nam tử cổ trang thành công biến thành mỹ thiếu niên lang soái khí như ánh dương.
"Trông khó coi quá, hay là cạo sạch?" Ngụy Vô Tiên đứng trước gương nhìn ngó, cái đầu nhẹ đến không quen. Hắn trước kia chỉ thấy hoặc là tóc dài hoặc là đầu trọc, cái kiểu đầu nửa vời này thực sự ở trong mắt hắn chẳng ra cái bộ dạng gì cả.
"Không cạo!! Không thể cạo nha!"
Hệ thống lượn lờ nhảy lên vai Ngụy Vô Tiện, an ủi mà nói: "Từ từ rồi quen. Mặt lớn lên đẹp, kiểu tóc cũng thích hợp. Ký chủ, cái bộ dáng này của ngươi đẹp tới ngây người!"
Ngụy Vô Tiện không đáp, đem Trần Tình cùng Âm Hổ Phù cất vào két sắt, lấy bóp tiền và bao chìa khóa rồi ra cửa.
- --
(Tiểu kịch trường)
Mọi người: đại kinh thất sắc.jpg Ngụy Vô Tiện nhìn thấy hồng trần muốn quy y xuất gia?
(Editor: Tiện mà làm vậy chắc Trạm buồn chết)