Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Vòng Xoáy Hào Môn

Trà My tới nhà ông Huy vào một buổi sáng đẹp trời. Hôm nay không phải ngày nghỉ cuối tuần tuy nhiên Trường Thịnh đã cho phép cô vắng mặt buổi sáng. Trà My cảm thấy ông ta hào phóng như vậy là nhờ vào tối hôm nọ mình lên tiếng giữ người lại cùng dùng bữa.

Ông Huy cũng coi như giàu có, vốn bản tính khoe mẽ ông ta xây hẳn một căn biệt thự nhỏ. Trà My căn dặn tài xế ở ngoài chờ mình rồi mới bước xuống xe. Cô đưa mắt nhìn ngắm xung quanh, khe khẽ lắc đầu tiếc rẻ. Ông ta đúng là chẳng có khiếu thẩm mỹ gì cả, biệt thự kiểu đáng tầm thường, màu sắc không hài hòa, lãng phí một mảnh đất có vị trí đắt địa.

Trà My thấy tiếc đơn giản chỉ vì hiện tại nơi này đã thuộc quyền sở hữu của mình. Trường Thịnh đúng là người giàu thực thụ, vung tiền qua cửa sổ mua sản phẩm lỗi cho cô. Ý nghĩ này vừa lóe lên, Trà My vội lắc đầu phủ nhận. So cô có thể quên Trường Thịnh là gian thương, với cái đầu mưu mô đó nhất định sẽ mua căn biệt thự với giá rẻ như cho.

"Làm việc thôi nào!"

Trà My hất tóc, hiên ngang đẩy cổng đi vào. Khoảnh khắc cô xuất hiện trước mặt người chủ củ, ông Huy kinh ngạc há hốc mồm. Trà My đi lướt qua ông ta, tùy tiện vứt túi xách sang một bên, ngồi vắt chéo chân.

"Ông không ngờ đúng không? Đúng là đời, cá ăn kiến, kiến ăn cá mấy hồi!"

"Con nói gì lạ vậy Trà My?"

Ông Huy vẫn chưa biết do đâu mà mình tán gia bại sản. Trường Thịnh làm đúng như lời nói với Trà My, dùng tiền đập vào mặt ông ta. Trường Thịnh đã hô biến ra một tỷ phú ngoại quốc tên John, với sức hút từ vỏ bọc hào nhoáng, xa hoa ông Huy nhanh chóng mụ mị đầu óc, ngoan ngoãn chui vào tròng. John tỏ ra mình là một người có tầm nhìn xa, giúp ông Huy kiếm lời từ việc mua đi bán lại các bất động sản. Nếm được chút ngon ngọt, quan hệ giữa cả hai trở nên thân thiết, ông Huy rất mực tin tưởng John. Cũng từ đây ông ta trượt dài trong các cuộc vui, tiền bạc nối đuôi nhau chạy vào sòng bạc, trại gà, trường đua.

Chẳng mấy chốc vận may qua đi, ông Huy đầu tư thua lỗ, bài bạc không thắng nổi ván nào. Với tâm lý cay cú muốn gỡ gạc, ông lao vào số kiếp may rủi khi quay đầu nhìn lại mới phát hiện mình đã gây một số nợ lớn. Ngay lúc này John bỗng dưng biến mất như bốc hơi khỏi thế gian. Ông Huy bàng hoàng nhận ra mình đã bị lừa mua những căn chung cũ kỹ không khác gì mớ sắt vụn. Nợ nần chồng chất, ông ta chẳng thể cậy nhờ ai đành phải bán hết cổ phần, nhà cửa để có tiền trả cho dân anh chị hòng bảo toàn tính mạng. Chỉ trong nửa tháng ngắn ngủi, ông phá nát cơ nghiệp cả đời, trở thành kẻ trắng tay không một xu dính túi.

"Ông đừng diễn nữa, đến lúc này rồi ông vẫn ngu ngốc nghĩ rằng tôi không biết ông cấu kết cùng ông Tuấn làm gì sau lưng ba tôi hay sao? Nếu ông đã quên những việc mình làm thì tôi không ngại giúp ông ôn lại!"

Trà My lấy một xấp dày từ trong túi xách, cô ném từng tờ một vào mặt ông Huy sau cùng dùng sức ném hết chúng lên cao. Những tờ giấy chi chít chữ, có cả hình như mưa rơi xuống che kín sàn nhà.

Ông Huy nhặt lấy một tờ giấy, nội dung trên đó khiến ông ta tái mặt. Trà My nhìn ông ta run sợ quơ quào ôm đống giấy vào lòng, cười khinh. Đúng là đồ nhát gan, đã có gan làm sao còn sợ?

"Làm sao mày có những thứ này? Tao đã xóa sạch rồi mà tại sao mày lại có?"

Ông Huy thôi giả vờ, ông ta hung tợn lao về phía Trà My muốn túm lấy cô nhưng nào có được. Trà My tàn nhẫn đạp thẳng vào bụng ông ta, chẳng phải khi không cô mang giày gót nhọn. Ông Huy đau đớn ôm bụng rên rĩ, nằm bò trên sàn.

"Ông nghĩ tôi sẽ đứng yên đợi ông đến đánh chắc? Cái đồ ngốc này!"

Trà My ngạo nghễ rũ mắt nhìn ông Huy, đoạn cô nhấc chân nhưng lại chậm chạp không hạ xuống, niểng đầu suy tư. Cô khựng lại vài giây sau đó nhướng mày, lạnh lùng bước ngang qua người ông ta ngồi xuống sofa. Với cái tôi của phái mạnh, ông Huy căm hận lườm Trà My. Con ranh này cố tình sỉ nhục ông, sao nó dám?

"Lườm cái gì mà lườm? Khi ông sống lỗi với gia đình tôi mà đòi tôi tử tế, nực cười!"

Trà My cầm lấy ly thủy tinh trên bàn ném về phía trước. Ông Huy thấy ly bay tới, hoảng sợ nhắm tịt mắt lại. Tuy nhiên đau đớn trong dự kiến đã không xảy ra, ly bay lướt qua trán ông ta, đập vào tường, vỡ thành nhiều mảnh. Thấy ai kia co rúm, Trà My bật cười khúc khích, đây mới là mục đích của cô, dọa ông ta sợ chết khiếp.

"Rốt cuộc mày muốn gì?", ông Huy rít lên. Trà My đã biết ông phản bội ba mình không lý nào chỉ mắng vài câu qua loa.

"Nể tình chúng ta từng quen biết, tôi không làm khó ông. Bây giờ ông có hai con đường để lựa chọn. Một, ngày mai ông tự đi đầu thú, chấp nhận sự trừng phạt của pháp luật. Hai, tôi vì xã hội trong sạch sẽ tố giác ông. Tôi mách này, nếu ông chọn cái thứ hai thì mau chạy trốn đi. Trở thành đối tượng bị truy nã chắc vui lắm nhỉ? Đáng để thử đó!"

Trà My nhiệt tình vẽ đường chỉ lối, ai không biết còn tưởng cô thương ông Huy lắm. Mục đích tới đây đã đạt được, Trà My cầm túi xách đứng dậy rời đi. Trường Thịnh cho cô nghỉ buổi sáng chứ không nói sẽ giải quyết công việc thay, cô phải tranh thủ thời gian mới được!

"Nằm đó suy nghĩ đi nhé, nghĩ tình ông đã đối đãi chân thành với ba tôi, tôi từ bi hỉ xả cho ông ở thêm một đêm!"

Sau khi rời khỏi nhà ông Huy, Trà My quay trở về tập đoàn tiếp tục làm việc. Như thường lệ, cô bước ra khỏi Blue lần nữa thì ngoài trời đã tối mịt, đường xá vắng tanh. Trải qua một ngày vất vả và đầy áp lực, Trà My cởi bỏ bộ đồ công sở, vừa nằm xuống giường liền ngủ say. Bên cạnh vô số khuyết điểm thì cũng có một ưu điểm khi thoát cảnh thất nghiệp.

Trà My định bụng sẽ đánh một giấc tới sáng thế nhưng nửa chừng lại có người gọi điện quấy rầy. Ngay khi bắt máy, cô đã toang chửi, may sao đối phương lên tiếng trước, là ông Quân. Trà My không để tâm lắm, mí mắt nặng trĩu dần khép lại. Nhưng bất thình lình cô bật dậy, hai mắt mở to kinh ngạc.

"Chú nói sao? Ông Huy nhảy lầu tự tử chết rồi?"

Trà My tính trước tính sau nhưng không ngờ tới ông Huy sẽ chọn cách này. Ông ta nhát gan như vậy mà dám nhảy lầu? Không thể tin được!

Ông Quân ở đầu dây bên kia lúc hay tin cũng có phản ứng tương tự. Mọi chuyện xảy ra quá bất ngờ, ông cứ ngỡ minh đang mơ. Tuy nhiên sau khi bình tâm trở lại, trong đầu ông nảy ra hàng loạt câu hỏi.

"Chuyện này là do con làm đúng không Trà My?"

"Con chỉ cho ông ta hai lựa chọn, tự nguyện đi tù hoặc bị tố cáo. Ai biết ông ta sẽ nghĩ quẩn tự tử đâu chú!", Trà My thành thật nói ra tiếng lòng.

Ông Quân không quan tâm vấn đề đó lắm, còn chuyện khác quan trọng hơn. Ông hỏi Trà My:

"Lần trước con nói có người giúp con, người đó là Trường Thịnh đúng không Trà My?"

"Dạ, chú nói gì..."

"Con đừng gạt chú, là Trường Thịnh đúng chứ?"

Khi Trà My còn đang ấp úng thì ông Quân ngắt lời. Nghe giọng điệu chắc nịch của ông, Trà My biết không giấu được nữa đành thú thật.

"Dạ đúng vậy thưa chú!"

"Con điên rồi! Con mau tránh xa ông ta ra, Trà My con phải tỉnh táo lại xem bản thân đã làm ra chuyện gì rồi! Trường Thịnh rất nguy hiểm, con đừng vì muốn trả thù mà đùa với lửa! Thù coi như đã trả được, con dừng tay lại đi!"

Ông Quân cảm thấy việc cái chết của tên Huy đểu cáng chủ yếu vì bị Trường Thịnh bức ép đến đường cùng. Trà My chỉ là ngòi nổi, cô gái nhỏ đơn thuần sao có thể làm ra chuyện tàn ác gì. Ông tự trách mình già cả lú lẫn, lẽ ra ông phải đoán ra ngay từ đầu.

Trà My thoáng ngẩn người rồi lắc đầu cười khẽ:

"Muộn rồi chú! Con đây đã trót leo lên lưng cọp, không còn đường lui nữa rồi vả lại thù vẫn chưa trả xong. Xin chú hãy hiểu cho nỗi lòng của đứa con phải sống chung với những kẻ hại chết ba mình!"

"Ý con là sao hả Trà My? Không lẽ là...", ông Quân nghĩ tới điều gì đó, bỗng im bặt.

"Chú chỉ cần biết như vậy là được, xin đừng tìm hiểu thêm! Nếu chú thương con xin hãy thay con quản lí tâm huyết cả đời của ba. Mọi chuyện còn lại là bổn phận của con, chú đừng xen vào!"

Ông Quân luôn đối tốt với gia đình cô, Trà My mang ơn rất nhiều. Nay quan hệ giữa cô và Trường Thịnh bại lộ, cô lo rằng ông ấy sẽ làm cách để can ngăn mình. Như thế sẽ hỏng việc mất, chưa kể Trường Thịnh vốn gian ngoa, nếu chẳng may đắc tội thì mười cô cũng không cứu nổi.

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận