Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Vòng Xoáy Hào Môn

Tin tức Tú qua đời nhanh chóng truyền khắp thành phố S. Với những người dân bình thường, họ chỉ nói vài lời tiếc rẻ, cảm thán các kiểu rồi cho ném sang một bên. Nhưng những người trong giới kinh doanh thì khác, họ quan tâm gấp bội, sốt sắng hỏi han, chuẩn bị vòng hoa đi viếng.

Dinh thự Thiên Thành không còn êm ắng như ngày thường ngược lại đang rất rối ren. Cậu chủ nhỏ mất rồi, ông Thành lại ngất xỉu, nằm trên giường truyền dịch đến giờ còn chưa tỉnh lại. Trà My trở về đã thấy người làm trong nhà chạy loạn như vịt. Còn người bác thân yêu của cô - ông Tuấn sau bao ngày chui rúc trong phòng đã chịu đi ra ngoài. Ông ta chỉ đông chỉ tây sai việc, rất ra dáng chủ cả lãnh đạo. Trà My chỉ nhìn lướt qua rồi đi thẳng lên lầu. Cô cảm thấy ông Tuấn thật thú vị, ngày thường vốn bộp chộp mà khi con trai mất lại trở nên sáng suốt, làm việc đâu ra đó. Tình cha con mới vĩ đại làm sao! Tú ở trên trời chắc vui lắm nhỉ?

Trà My không về phòng mình mà đến phòng ông Thành. Người làm thấy cô thì lộ vẻ mặt khó xử, Trà My ngó lơ, phẩy tay đuổi người.

"Đi đi! Ông ấy là ông nội tôi mà lại còn đang bất tỉnh có thể xảy ra chuyện gì chứ!"

Nghe cô nói vậy người làm đành phải đi ra ngoài. Trong phòng chỉ còn lại hai người, Trà My đi lòng vòng khắp phòng, tùy tiện lật cái này giở cái kia. Cô mở toang cánh cửa dẫn ra ban công mặc cho gió anh sương đêm lùa vào trong, thong thả ngồi xuống chiếc ghế dựa được đặt sẵn. Ông Thành thường hay ngồi ở đây, nhìn ngắm phong cảnh bên dưới bằng vẻ mặt thâm sâu khó đoán.

Trà My ngả lưng nằm xuống ghế dựa ngay lập tức mặt nhăn tít lại. Cô đánh mạnh vào thành ghế sau đó ngồi dậy, ghét bỏ đi ngược vào trong.

"Ghế gì cứng thế? Có quỷ mới thích nằm mỗi ngày!", cô vừa đi vừa mắng.

Trà My đi đến cạnh giường, ông Thành vẫn nằm im chưa có dấu hiệu tỉnh lại. Trà My cầm một quả táo trên dĩa, cứ để nguyên vỏ mà ăn. Cô vừa ăn vừa cúi người nhìn chằm chằm vào mặt ông Thành.

"Ông chưa tỉnh thật à?"

Khi Trà My nói câu này, hai gương mặt cách nhau khoảng một gang tay, ông Thành hoàn toàn không có phản ứng gì. Trà My cúi sát thêm nữa, khi hai chóp mũi sắp chạm vào nhau thì cô ngừng lại, ngồi phịch xuống giường.

"Hoặc là ông ngất thật hoặc ông là thiên tài diễn xuất."

Trà My vừa ăn vừa nói, thái độ bình thản không rõ đang khen hay đang châm chọc. Cô vẫn chưa bỏ cuộc bèn hất tung chăn đắp trên người ông ta ra. Những ngón tay thon dài nhảy múa dọc theo bắp đùi xuống tới mắt cá chân ông Thành. Trà My lặp đi lặp lại hành động này đến tận lúc ăn hết quả táo. Lúc này bất thình lình cô đập mạnh vào đùi ông Thành, âm thanh vang dội khắp cả phòng. Cô vẫn luôn quan sát vẻ mặt của ông ta tuy nhiên không phát hiện được bất kỳ phản ứng nào khác.

"Đúng là gừng càng già càng cay, tôi phục ông rồi!"

Trà My giơ tay ném cùi táo về phía sọt rác, hôm nay cô nhắm không chuẩn lắm, rác rơi ngoài sọt. Cô còn lâu mới tin ông Thành đang bất tỉnh, cô đâu phải chưa từng ngất xỉu. Tình trạng của ông ta còn có thể nặng hơn người từng ngã cầu thang như cô sao? Không thể nào! Ông ta thương Tú đến mức vừa nghe tin đã đau thương tột độ ngất xỉu sao? Đùa ai chứ?

Trà My đắp chăn lại cho ông Thành sau đó bắt đầu độc thoại:

"Tú chết rồi ông phải làm sao đây? Hình như ông có số khắc chết con cháu chính thống ấy nhỉ?"

"Không được rồi! Con nghĩ rằng ông phải kiếm thầy bà hóa giải kiếp nạn đi thôi!"

"Rồi biết lấy ai làm người thừa kế đây? Ái chà, Thiên Thành đã định sẵn phải do con riêng làm chủ rồi! Đáng tiếc! Đáng tiếc!"

"Với bộ óc siêu phàm của ông chắc đã đoán ra nguyên nhân Tú chết rồi đúng không? Gia môn bất hạnh! Gia môn bất hạnh mà!"

Trà My cứ lảm nhảm còn ông Thành cứ nằm yên. Cô nói một hồi cũng thấy chán liền đứng dậy đi ra ngoài.

"Thôi cháu gái ngoan đi đây ông ạ, người tới đông lắm đấy! Ông cứ nằm đó mà suy nghĩ nên chọn ai trong số con cháu rơi rớt bên ngoài ngồi vào vị trí thừa kế đi! Thong thả nghĩ thôi, cứ từ từ, chọn được người thứ nhất thì nên chọn luôn người thứ hai, đằng nào cũng sẽ về chầu trời thôi!"

Cửa đóng lại, căn phòng khôi phục bầu không khí yên tĩnh. Trên giường, ông Thành vốn đang bất tỉnh bỗng nhiên đột ngột mở bừng mắt. Trường Thịnh đúng là tài giỏi, Trà My đi theo ngày càng tinh khôn. Con ranh này thế mà có thể bắt bài ông, đáng gờm thật. Ông Thành hừ lạnh sau đó lại nhắm tiếp tục giả vờ bất tỉnh.

Đám tang của Tú được tổ chức ngay tại dinh thự Thiên Thành, khách đến viếng rất đông, kẻ đến người đi không dứt. Bà Quyên rất suy sụp, căn bản là lấy nước mắt rửa mặt. Mẹ nào mà không thương con huống chi bà ta chỉ có mỗi một đứa con này thôi. Trà My bị bà ta xem như giá đỡ mặc dù thấy không thoải mái nhưng xem xét tình cảnh hiện tại cũng đành bấm bụng chịu thiệt. Cô vừa tỏ ra đau buồn cúi đầu chào khách viếng lại, trong lòng suy nghĩ linh tinh. Tú thật là bất hạnh, kể ra ngoài bà Quyên thì không còn một ai thật tình khóc thương cho anh ta cả. Đông người như vậy, cả trăm nghìn người nhưng toàn là những gương mặt giả dối thì có ít gì.

Ông Tuấn mang bộ mặt buồn thảm, xứng đáng vinh danh người cha mẫu mực. Đám đông lại bắt đầu vây quanh ông ta như ngày trước. Thật ra ai sáng suốt đều hiểu quyền thừa kế sẽ tạm thời quay lại tay ông Tuấn. Trà My đoán rằng người bác này đang rất đắc ý.

Vì giao tình hai nhà, Trường Thịnh đương nhiên cũng phải tới bao gồm cả Tường. Anh ta thắp cho Tú một nén nhang khi cúi đầu thực tình không muốn. Cả hai gây thù chuốc oán với nhau từ nhỏ tới lớn, bao nhiêu năm qua luôn chực chờ cơ hội đạp đổ đối phương. Ấy vậy mà hôm nay, anh buộc lòng phải cúi đầu với Tú, đây khác nào đồng nghĩa với chịu thua. Nhưng ngặt ở chỗ Tú chết rồi, dù anh không cúi đầu thì tên đó cũng bay lởn vởn trên đầu anh thôi.

Trong khi Tường đang rối rắm thì Trường Thịnh và Trà My kéo nhau ra đứng ở một góc. Mọi người xung quanh bề ngoài che mặt khóc thương nhưng vẫn tranh thủ thì giờ liếc mắt nhìn về phía họ. Trà My bỏ mặc đám đông, cô nhỏ giọng thì thầm với Trường Thịnh.

"Ông đã tra ra chưa?"

"Rồi, đúng như chúng ta nghĩ!", Trường Thịnh hất cằm về phía xa, trùng hợp đó là chỗ ông Tuấn đang đứng.

"Hổ dữ còn chưa ăn thịt con mà, ông ta cũng đáo để thật đấy nhỉ?", Trà My cười khẩy.

Cả Trà My và Trường Thịnh đều nghi ngờ chính ông Tuấn đã bày mưu hại chết Tú. Trà My hơi đắn đo đôi chút bởi lẽ dẫu sao họ cũng là cha con. Nhưng thực tế cuộc sống một lần nữa giúp cô đổi mới nhận thức về mức độ máu lạnh của ông Tuấn. Ông ta đúng là say mê vị trí thừa kế đến điên rồi, con mình cũng không tha nữa.

"Đứng trước lợi ích không bàn thân sơ máu mủ, đã có lần thứ nhất thì sẽ có lần thứ hai!"

Trà My bất ngờ nhưng riêng Trường Thịnh thì không. Ông Tuấn hoàn toàn trái ngược với ba Trà My, ông ta luôn luôn đặt lợi ích lên hàng đầu thay vì con cái. Chỉ cần có người dám cản trở ông ta ngồi vào chiếc ghế chủ tịch thì ông ta sẽ thẳng tay diệt trừ.

"Nhưng tại sao chứ? Ông ta đã già như vậy rồi ngồi được ở vị trí bao lâu đâu."

Trà My không hiểu, Tú tuy đã chết nhưng chắc gì quyền thừa kế sẽ quay về tay ông Tuấn. Giả sử chuyện này thật sự xảy ra đi nữa thì ông ta cũng không tận hưởng vinh quang được mấy năm. Nhưng sau đó thì sao, ai sẽ là người thừa kế tiếp theo? Ông Thành đã có lời thề sẽ không bao giờ để con riêng thừa kế bất kỳ tài sản nào. Giành mà không giữ được thế giành làm gì?

"Em không thể hiểu được sự cố chấp của một kẻ tham lam bẩm sinh đâu!", Trường Thịnh cẩn thận nhìn quanh sau đó ghé sát vào tai Trà My, "Con chỉ có duy nhất một cha nhưng một cha có thể có vô số con cái. Anh trai của Huỳnh Như rất biết ganh đua lại gian xảo giỏi nịnh bợ. Tôi nói em nghe, dù ông ta không đạt được thứ mình muốn thì tên nhãi ranh đó cũng sẽ răm rắp nghe theo ba mình thôi!"

"Cái miệng của ông sao lại linh thế? Xem ai tới kìa!"

Trà My bỗng kéo áo Trường Thịnh, hất cằm về phía cửa. Trường Thịnh nhìn theo thì thấy mẹ và anh trai Huỳnh Như đang đi vào.

"Đúng là nồi nào úp vung nấy, tham lam, thiển cận, ngu muội, huênh hoang."

"Được rồi, bớt nói lại đi! Nói trước bước không qua, ông có chắc là mình tránh xa được mấy từ đó không?", Trà My ngắt lời.

Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận