Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Vòng Xoáy Hào Môn

Ông bà ta nói không sai, đầu giường cãi cuối giường hòa. Sau khi trải qua một đêm mặn nồng, cuộc chiến tranh lạnh giữa Trường Thịnh và Trà My đã kết thúc. Đêm qua bọn họ thật sự rất điên cuồng, tới gần sáng mới chịu thôi. Bên ngoài mặt trời đứng bóng nhưng họ vẫn làm tổ trên giường. May sao hôm nay là cuối tuần bằng không Trường Thịnh đã phá luật chính mình đặt ra.

Lông mi Trường Thịnh khẽ động đậy, ông từ từ mở mắt ra. Điều đầu tiên sau khi thức giấc chính là quay sang nhìn người kê đầu nằm trên cánh tay mình. Cả một đời tranh đấu toan tính, hiếm khi nào ông cảm thấy bình yên như bây giờ. Ông bỗng nghĩ nếu thế giới mãi mãi dừng lại tại thời điểm này thì hay biết mấy. Không cần phải bon chen, không quan tâm hơn thua, được mất, quá tốt rồi. Tiếc là không thể, thế giới bên ngoài vẫn hối hả và đầy rẫy cám dỗ.

Trường Thịnh vuốt tóc Trà My, nhẹ nhàng đặt lên trán cô một nụ hôn. Ông biết cô đã tỉnh, chỉ là không muốn mở mắt thôi. Thói quen thật sự rất đáng sợ, thông qua những hành động nhỏ nhặt, ông có thể đoán ra Trà My đang thức hay đã ngủ, đang vui hay buồn, đang thật tình hay giả vờ.

"Hãy cho tôi thời gian để suy nghĩ, hiện tại tôi rất rối!"

Trà My bỗng lên tiếng, đôi mắt phượng hé mở, ánh nhìn hoàn toàn thanh tỉnh. Đêm qua là một đêm kịch tính, đưa cô đi từ cảm xúc này đến cảm xúc khác, hai thái cực hoàn toàn đối lập. Khoảnh khắc cánh cửa mở ra, cô nhìn thấy Trường Thịnh đứng sừng sững giữa phòng khách trong khi Mỹ sợ sệt bò lê trên sàn đầy mảnh vỡ bỗng dưng nhận ra rất nhiều điều. Một trong số chúng đã vượt khỏi tầm với, cô cần thời gian để bình tĩnh lại.

"Được, tùy ở em! Sau này vệ sĩ đi theo em là người của em, ngoài việc trả lương cho họ ra thì tôi không can dự tới nữa!"

Những ngày qua chiến tranh lạnh với Trà My, Trường Thịnh có dịp ngẫm lại lời cô nói. Ông thừa nhận mình nhúng tay vào đời sống riêng tư của Trà My quá nhiều, khiến cô ngột ngạt như bị cầm tù. Ông nghĩ đã tới lúc mình phải nhượng bộ, học cách tiết chế bản tính kiểm soát.

"Lẽ ra tôi nên nói với ông chuyện của Khải!"

Trà My cũng xuống nước, không có lửa thì làm sao có khói, để mọi chuyện đi đến bước này một phần cũng do cô mà ra. Bản tính con người vốn hay nghi bóng nghi gió, đặt trường hợp nếu Trường Thịnh cứ lui tới với tình cũ chắc thì chắc gì cô đã không hiểu lầm.

"Tại tôi già mà còn ấu trĩ thôi!", Trường Thịnh xấu hổ cười trừ, "Từ giờ em cứ làm những gì mình muốn, không cần phải nói với tôi. Nếu em vẫn muốn thu mua cổ phần của Thiên Thành thì tôi sẽ ra tiền. Tuy nhiên tôi khuyên em hiện tại nên tạm ngừng."

"Tại sao? Ông thấy việc này vô ích à?"

Trong quá trình tiếp xúc với các cổ đông của Thiên Thành, Trà My bắt đầu nhận ra vấn đề. Các cổ đông nhỏ dễ bị lung lay nhưng số cổ phần họ nắm giữ không đáng kể. Trong khi các cổ đông lớn lại quỷ quyệt hơn, ỡm ờ muốn được lợi từ cả hai phía. Ngược lại có một vài người cá biệt rất kiên định đứng theo phe ông Thành, mặc cô đưa ra điều kiện gì cũng nhất quyết khước từ. Trà My thầm suy đoán có lẽ họ bị ông Thành nắm thóp.

"Cũng không hẳn là vô ích nhưng mà em cứ gấp gáp thu mua chứng tỏ em cần họ, đám người xảo quyệt đó sẽ lải nhải tình nghĩa sau cùng đẩy giá lên cao ngất trời. Bây giờ em quay ngoắt thái độ, tỏ ra hờ hững thì chính họ mới là người cần em, giá cả tùy em chèn ép."

Trường Thịnh kiên nhẫn giải thích, mấy chuyện đẩy đưa này ông đã quá quen tay. Những cổ đông bên Thiên Thành ông còn lạ gì, toàn là một lũ tham lam ngu xuẩn.

"Vậy nghe ông!"

Trà My cảm thấy Trường Thịnh nói không sai bèn gật đầu đồng tình. Đoạn cô lại hỏi:

"Tôi thu mua lộ liễu như vậy tại sao ông ta không có phản ứng gì? Chẳng nhẽ ông ta không biết?"

"Sao lại không? Con cáo già đó ở trong nhà nhưng chuyện gì ngoài ngõ đều tỏ tường từng chi tiết đấy! Ông ta cũng dùng cách tương tự như em vậy tiếc là công cốc!"

Khi Trường Thịnh có dã tâm thu mua Thiên Thành thì ông Thành cũng nhìn trúng Blue Diamond. Từ bấy lâu nay ông ta luôn tìm cách lung lạc các cô đông của Blue Diamond. Trường Thịnh biết nhưng chẳng bận tâm, không phải vì khinh địch mà đơn thuần những người kia đều là bù nhìn. Vả lại hiện tại ai thắng thế đã quá rọ, họ sao có thể ngu ngốc bán đi thứ đẻ ra tiền.

"Ông ta sẽ khoanh tay đứng nhìn chúng ta cướp mất tâm huyết cả đời sao?"

Cho đến trước đêm qua, Trà My vẫn bị ông Thành đánh lừa, cô cứ ngỡ là ông ta không quan tâm đến tập đoàn của mình nữa. Điều này làm cô bối rối, cô biết ông ta bỏ rất nhiều tâm huyết vào Thiên Thành nên mới muốn thu mua. Nếu ông Thành bỏ mặc nó thì việc làm của cô còn có ý nghĩa gì nữa. Dẫu bây giờ biết rõ thái độ bình thản đó chỉ là bình phong cho những âm mưu khác nhưng cô lại càng sinh nghi. Theo lẽ thường ông ta nên phản ứng kịch liệt hơn đằng này... Phải chăng ông ta đang giăng bẫy lớn?

"Tôi không biết nhưng có lẽ ông ta sẽ vùng vẫy đến phút cuối cùng để bản thân ra đi trong vinh quang. Còn chuyện sau khi ông ta chết thì đành chịu vậy, phải xem bản lĩnh của đám con cháu tới đâu rồi! Em có làm gì cũng phải cẩn thận, ông ta rất thâm độc. Từ việc con lớn giết con út, con trai giết cháu trai mà ông ta vẫn bình thản như không thì em nên hiểu ông ta máu lạnh tới cỡ nào!"

Trường Thịnh không yên tâm dặn dò Trà My. Ông đấu với con cáo già kia bao năm, trên mọi phương diện hầu hết đều ngang tài ngang sức. Tuy nhiên hôm nay nhìn lại, ông buộc lòng phải chào thua đối phương ở một chỗ, bạc bẽo với người thân. Điểm này Trường Thịnh không dám cũng không thèm tranh đua. Trường Thịnh tự nhận mình là con người ích kỷ, toan tính sẵn sàng dùng người khác làm đá lót đường để vụ lợi. Tuy nhiên ông có nguyên tắc, sẽ không bao giờ làm hại con mình và những người thân cận. Ông thường hay nổi giận với Tường nhưng luôn luôn bảo vệ Tường, sở dĩ như thế vì họ là cha con. Máu mủ tình thâm, không thể chặt đứt, không nỡ bỏ mặc.

Nhưng ông Thành thì khác, bàng quang ngồi nhìn con cháu tranh đấu thừa sống thiếu chết. Đôi lúc Trường Thịnh tự hỏi ông ta có quan hệ huyết thống với những con người đã và đang sinh sống trong dinh dự hay không. Sao lại có thể lạnh lùng tới như vậy? Đám tang ba Trà My, đám tang Tú, tất cả nước mắt của ông Thành đều là giả dối, không có lấy một giây đau lòng chân thật. Vậy nên Trường Thịnh cảm thấy lo cho an nguy của Trà My. Hiện tại cô đã công khai đối đầu với ông Thành, ai biết được ông ta sẽ dùng thủ đoạn gì để đối phó cô.

"Tôi hiểu rồi, tôi sẽ cẩn thận hơn!"

Trà My nhắm mắt lại xem chừng muốn ngủ thêm, Trường Thịnh biết ý không nói nữa. Thật ra Trà My làm vậy chỉ vì ngại đối mặt Trường Thịnh tuy nhiên cơn buồn ngủ ập đến, cô đánh một giấc tới tối. Khi cô tỉnh, chỗ nằm bên cạnh trống không, hơi ấm cũng biến mất có lẽ Trường Thịnh rời đi đã lâu. Ông ta vẫn để lại giấy nhắn cho cô, trong đó là những câu dặn dò quen thuộc cùng câu hỏi nhỏ. Trường Thịnh hỏi rằng, liệu ông ấy có thể đến chỗ cô nữa không? Trà My cầm tờ giấy thẫn thờ hồi lâu mới gửi tin nhắn trả lời, chỉ vẻn vẹn một chữ duy nhất, được.

Vài ngày sau đó Vy trở về nước, cô vui mừng phát hiện ba mình và Trường Thịnh đã thôi chiến tranh lạnh, cơm lành canh ngọt. Tuy rằng khá tò mò nguyên nhân cả hai bất hòa như cô biết điều không hỏi tới, chuyện gì qua rồi thì để nó qua đi. Tường sớm đã đoán được kết quả này, bình thản cười mỉm lo hoàn thành công việc của mình.

Trà My đang rối trí bởi lẽ cô nhận ra bản thân dường như đã rung động với Trường Thịnh. Nhưng cô còn chưa kịp nghĩ thông, xác định tình cảm lại bị quấy nhiễu. Bà Quyên chết rồi, đây không hẳn là một chuyện lớn những cũng chẳng phải nhỏ.

Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận