Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!
Sau khi mèo mun Đại Hổ cảm giác được hơi thở của quỷ công tử, dẫn theo Liễu Mị Nhi nhanh chóng chạy về phía khe núi, cơ thể đen như than nhanh chóng di chuyển trong tuyết trắng, để lại một chuỗi dấu chân như hoa mai.

Liễu Mị Nhi lúc này là hồn thể, tốc độ di chuyển cũng theo kịp mèo mun, một người một mèo nhanh chóng chạy ra gần bên ngoài, nhìn thấy tình hình trong khe núi.

“Là biệt thự, bên trong có rất nhiều quỷ, còn có người bị nhập.” Liễu Mị Nhi kinh hồn bạt vía nhìn quỷ khí ngút trời trong biệt thự, cô ta đã chết cũng sắp hai trăm năm rồi, đây là lần đầu tiên nhìn thấy nơi có quỷ khí nồng nặc như vậy, quả thật còn âm tào địa phủ hơn cả âm tào địa phủ.

“Chủ nhân mèo, chúng ta cần qua đó không? Nhưng cho dù chúng ta qua, chỉ hai chúng ta thôi, tùy tiện một kẻ bên trong cũng ngược chết chúng ta đấy.” Liễu Mị Nhi có chút sợ hãi nói.

“Meo.” Đại Hổ ảo não không ngừng dùng vuốt mập đầy thịt của mình cào tuyết, đương nhiên nó biết mình không phải đối thủ của đám lệ quỷ kia, nếu phải, tối hôm qua nó đã sớm ngậm búp bê bị phong ấn đi rồi, cần gì phải mở cửa quỷ chạy vào âm tào địa phủ.

Nhưng vấn đề là, nó từ địa phủ trở về, cửa quỷ bị lệnh bài của quỷ sai thay đổi, tự động dẫn dắt đến nơi có quỷ khí nồng nặc, tuy đánh bậy đánh bạ tới được đại bản doanh của kẻ địch, nhưng nó hoàn toàn không biết chỗ này là nơi nào. Không biết đây là đâu thì cũng thôi đi, vấn đề là nó cũng không biết từ đây làm sao về lại thành phố Hải, không về thành phố Hải, sao nó đi tìm Vu Miểu Miểu được.

“Meo meo meo ~ ~” Đại Hổ tức đến mức lại hung hăng cào một trận, lớp tuyết đọng lại không sâu lắm rất nhanh bị nó cào nát. Thấy móng vuốt của mình dơ, Đại Hổ lập tức giận hơn, ghét bỏ lăn một trận trong tuyết.

“Hay là như vậy.” Đã từng làm con người, trí thông minh của Liễu Mị Nhi vẫn cao hơn linh miêu một chút: “Nguyên công tử nếu có thể đuổi được đến đây, cho thấy nơi này hẳn không cách thành phố Hải quá xa, chúng ta rời khỏi khu rừng này trước, ra ngoài đường lớn tìm xe, nhìn thấy biển số xe thành phố Hải thì nhảy lên đi nhờ, như vậy rất nhanh chúng ta sẽ có thể trở về thành phố. Tôi biết địa chỉ biệt thự, chờ về thành phố Hải chúng ta ngồi tàu điện ngầm, rất nhanh sẽ có thể quay lại biệt thự, trở về biệt thự chúng ta sẽ dùng điện thoại gọi điện cho vu sư đại nhân.”

Là một kẻ cuồng mua sắm, Liễu Mị Nhi đã thuộc nằm lòng địa chỉ biệt thự, thậm chí thường gọi mấy anh chàng shipper vượt nửa thành phố để giao đồ, để tiện chỉ đường, còn từng nghiên cứu bản đồ baidu. Cho nên làm sao vận dụng các tuyến đường giao thông công cộng để đến nơi gần biệt thự, với Liễu Mị Nhi mà nói hoàn toàn không thành vấn đề. Đúng là nuôi binh ngàn năm dụng binh nhất thời, không uổng công hay gọi giao đồ ăn và chân chạy vặt.

Đại Hổ cân nhắc cũng chỉ có thể làm như vậy, mắt mèo màu vàng kim thâm sâu sau khi nhìn về phía biệt thự, liền xoay người chạy ra đường lớn ngoài xa.

“Nguyên công tử, búp bê, kiên trì nhé, chúng tôi sẽ trở lại cứu mọi người.” Trước khi đi, Liễu Mị Nhi cầu khấn một câu tượng trưng về phía biệt thư trong khe núi.

Một người một mèo tiếp tục chạy trong tuyết, mắt thấy sắp ra được đường lớn, đột nhiên một hang động đen tối xuất hiện trước mặt họ, sau đó hai người đàn ông mặc đồ tây màu đen, đeo bao tay màu trắng, giống như nhân viên khiêng quan tài trong nhà tang lễ bước ra từ bên trong.

“Tìm được các người rồi, linh miêu, nữ quỷ, mau trả lệnh bài cho ta.” Một người đàn ông trong đó khi nhìn thấy Liễu Mị Nhi lập tức gào lên, xích sắt màu đen trong tay vung về phía Liễu Mị Nhi.

“Meo!” Mèo mun nhảy lên, một vuốt đánh lệch hướng xích sắt đang bay về phía Liễu Mị Nhi.

Liễu Mị Nhi nhạy bén xoay người bỏ chạy, vừa chạy, vừa hét: “Anh quỷ sai, tôi muốn tố cáo, khe núi phía trước có lượng lớn lệ quỷ đang tụ tập đánh nhau, anh mau đi bắt họ.”

“Tôi bắt cô trước rồi tính sau.” Yêu bài là tượng trưng cho quỷ sai, thứ này nếu làm mất không tìm lại được, tiền đồ của anh ta ở địa phủ coi như mất sạch, có bắt nhiều lệ quỷ hơn cũng đừng mơ được thăng chức.

“Anh quỷ sai, tha cho tôi đi, tôi trả yêu bài lại cho anh.”

“Cướp đoạt lệnh bài quỷ sai, tấn công nhân viên công vụ ở địa phủ, tôi phải bắt cô đến điện Diêm La.”

“Tôi đâu có tấn công nhân viên công vụ địa phủ, cùng lắm chỉ là hầu ngủ, coi như hối lộ da thịt.”

“Câm miệng! Cơ thể còn không có, cô hối lộ da thịt gì chứ? Nữ quỷ, cô dám ngậm máu phun quỷ, hôm nay tôi nhất định khiến cô hồn phi phách tán.”

“Phụt ~ ~” Quỷ sai số hai vốn đang nghiêm túc cùng đồng đội truy kích linh miêu và nữ quỷ, đột nhiên nghe thấy đối thoại giữa đồng đội và nữ quỷ, không nhịn được bật cười. Ở địa phủ của họ, thực ra cũng giống nhân gian, tồn tại đủ loại cám dỗ, họ làm quỷ sai ít nhiều cũng chịu một vài cám dỗ. Bất kể là quỷ muốn sớm ngày đầu thai, hay là một số người trong giới Huyền Học ở nhân gian, vì một vài mục đích, cũng sẽ hối lộ bọn họ, nhưng có hối lộ tiền tài, hối lộ quyền lực, thậm chí cũng có hối lộ đồ ăn, đi cửa sau nhờ quan hệ, nhưng duy nhất chỉ không có hối lộ da thịt. Nguyên nhân không phải gì khác, chỉ vì hồn thể không làm được gì cả.

Làm quỷ đã sắp một trăm năm rồi, không ngờ còn có thể nghe được câu hối lộ da thịt này.

“Không cho cười.” Quỷ sai số một sau khi bị trộm yêu bài đã bị đồng đội cười nhạo một lần rồi, lúc này cực kỳ phẫn nộ.

“Đáng chết, quên mất, hồn thể không có cơ thể, dù các người muốn gì đó cũng không được.” Liễu Mị Nhi đột nhiên hiểu ra, chẳng trách cô ta cảm thấy mị thuật của mình thi triển với quỷ không hiệu quả như người, thì ra là vậy.

“Câm miệng!” Quỷ sai số một, ánh mắt nhìn Liễu Mị Nhi càng thêm hung hãn.

Chỉ cần là đàn ông, cho dù làm quỷ, cũng không thể bị nói là không được!

“Chủ nhân mèo, chúng ta chạy vào khe núi.” Liễu Mị Nhi đánh bàn tính như ý, nghĩ đến chờ khi hai anh quỷ sai này nhìn thấy thế lực đen tối hung ác ở khe núi, tự nhiên sẽ không nhớ đến nhân vật nhỏ như cô ta nữa, thuận tiện có thể giúp đỡ một chút cho Nguyên công tử và búp bê.

“Meo.” Đại Hổ cũng thấy có lý, một người một mèo thuận theo hướng ban nãy chạy ra, lại chạy trở về khe núi.

“Ngăn họ lại, bọn họ muốn về đại bản doanh.” Quỷ sai nghe thấy lời nói của Liễu Mi Nhị lập tức hiểu lầm, cảm thấy đây là tổ chức lệ quỷ hắc ám ở nhân gian, muốn trở về đại bản doanh tìm trợ thủ giúp đỡ. Tuy họ là quỷ sai, nhưng phẩm cấp không cao, đối phó lệ quỷ như Liễu Mị Nhi, ba năm tên cũng không thành vấn đề, nhưng nếu gặp lệ quỷ tu vi cao cường, họ không chắc sẽ đánh lại. Hơn nữa đến khi đó còn kinh động địa phủ, chuyện yêu bài bị mất chẳng phải sẽ bại lộ sao, cho nên kiên quyết không thể để họ trở về đại bản doanh.

Hai con quỷ hợp tác nhiều năm, lập tức hiểu ý nhau, quỷ sai số hai vội vàng rút vũ khí ra, một thanh đao cong kim ti chém về phía trước mèo mun.

“Meo!” Mèo mun thắng gấp trên nền tuyết, nguy hiểm dừng lại trước thanh đao.

Liễu Mị Nhi thảm hơn, bị khóa xích của quỷ sai số một đánh trúng, đập về phía bên cạnh, một mèo một quỷ bị tách ra.

“Đại bản doanh của họ ở phía nam, cậu phong tỏa bên kia.” Quỷ sai đuổi suốt một đường, đã đoán được hướng đi của Liễu Mị Nhi và mèo mun.

“Hai anh quỷ sai, phía trước thật sự có lệ quỷ tụ tập đánh nhau, thực lực có thể sánh với quỷ tướng.” Tôi đã nói đến quỷ tướng rồi, hai người cũng nên xem trọng chứ.

Hai quỷ sai nghe vậy sửng sốt, trong mắt đồng thời xẹt qua vẻ quyết tuyệt, đồng đảng vậy mà còn có quỷ tướng, tuyệt đối không thể để họ quay lại, tốc độ truy kích hai con quỷ lập tức nhanh hơn.

Cho nên trong rừng rậm hoang vu vắng người, một mèo ba quỷ, đuổi nhau gà bay chó sủa, nhưng làm sao cũng không đến gần khe núi được.

Biệt thự.

Vu Miểu Miểu và Quý Lãng vẫn đang chờ meo mun trở về, họ đã đợi suốt hai tiếng, mèo mun vẫn chưa về, chuyện này khiến Vu Miểu Miểu nghi ngờ suy đoán của mình có chính xác hay không, có phải mèo mun không đến địa phủ, mà bị đối phương bắt rồi không. Nếu thật sự như vậy, muốn tìm kiếm tung tích của búp bê sẽ rất khó khăn.

“Ông chủ, bà chủ.” Đông Vĩnh Nguyên nhìn điện thoại, lập tức báo cáo tin tức mình biết cho hai người: “Tôi đã hỏi hiệp hội, tối qua, cả thành phố Hải tổng cộng có sáu nơi âm khí dị thường, trong đó biệt thự và khu vui chơi là nghiêm trọng nhất, phía biệt thự hai người cũng nhìn thấy rồi, không để lại manh mối gì. Còn về khu vui chơi, ngược lại có chút phát hiện.”

“Phát hiện gì?” Vu Miểu Miểu sốt ruột nói.

Đông Vĩnh Nguyên nhìn ông chủ, không nhắc đến chuyện sức mạnh mộng yểm của ông chủ khiến người bình thường mê man, chỉ nói phát hiện khác: “Hôm qua trừ hai người bị tấn công từ vòng đu quay rơi xuống ra, còn chết hai người khác, hai người này là một cặp ba và con gái, hiệp hội điều tra, họ đều bị lệ quỷ nhập vào dương khí cạn kiệt dẫn đến tử vong.”

“Tướng công, anh nói hôm qua người tấn công chúng ta là một bé gái?” Vu Miểu Miểu lập tức phản ứng lại.

“Đúng vậy, một người đàn ông trung niên mặc áo giáp cổ đại, một cô bé khoảng bảy tám tuổi, cũng mặc đồ cổ trang.” Quý Lãng gật đầu.

“Hôm qua em từng cảm nhận một luồng quỷ khí mãnh liệt, nhưng chờ khi em đi tìm lại không thấy đâu nữa, khi đó em tưởng là ảo giác của mình, bây giờ xem ra, do bọn chúng nhập vào cơ thể người sống, thêm vào hôm qua trong khu vui chơi quá đông người, cho nên em mới không phát giác.” Vu Miểu Miểu cau mày.

Lệ quỷ có tu vi cao thâm và lệ quỷ bình thường khác nhau, bọn chúng có năng lực thu liễm quỷ khí của mình, cũng như quỷ công tử, nếu anh ta không muốn để người khác phát giác, chỉ cần không dùng quỷ khí, cho dù không có tầng kết giới ngoài biệt thự, người bên cạnh cũng không phát hiện được sự tồn tại của anh ta. Càng huống hồ đối phương có thực lực quỷ tướng, lại nhập vào cơ thể người sống, càng khó phát giác hơn.

“Bảo người của hiệp hội các cậu điều tra tình huống của cặp ba và con gái kia, có lẽ sẽ tìm được chút manh mối.” Quý Lãng nói với Đông Vĩnh Nguyên.

“Được, tôi sẽ nói với sư phụ.” Đông Vĩnh Nguyên nói rồi, lấy điện thoại đi sang một bên gọi cho sư phụ mình.

Khoảng năm phút sau, Đông Vĩnh Nguyên ủ rũ cúi đầu trở về, nói: “Hiệp hội đã điều tra, người ba và con gái kia là gia đình đơn thân, sau khi bị lệ quỷ nhắm vào, trong nhà cũng không còn ai nữa. Cho nên họ bị nhập vào thế nào, nhập vào khi nào, có gì khác thường hay không, cũng không tìm được người để hỏi.”

Quý Lãng cau mày, Vu Miểu Miểu cũng thất vọng, lẽ nào một chút manh mối cũng không có.

“Đông Đông, anh có thể tìm người đi địa phủ hỏi thăm, hôm qua Đại Hổ có từng đến đó không.” Bây giờ Đại Hổ là manh mối duy nhất, không phải Vu Miểu Miểu không muốn tự mình đi, nhưng bây giờ cô không có búp bê, thực lực yếu hơn phân nửa, mở cửa quỷ một lần, lại thêm linh hồn rời thể, với cô mà nói hao tổn quá lớn, cô phải đề dành sức lực để cứu búp bê.

Đông Vĩnh Nguyên hơi khó xử, vì chuyện hôm qua, phía hiệp hội đã rất hỗn loạn, hoàn toàn không ai chịu tốn công giúp đỡ tìm mèo. Nhưng do dự một lúc, Đông Vĩnh Nguyên vẫn cắn răng gật đầu: “Tôi về hiệp hội tìm người, mọi người chờ tin tức của tôi.”

Nói xong, Đông Vĩnh Nguyên liền rời khỏi biệt thự.

Sau khi Đông Vĩnh Nguyên rời khỏi không lâu, điện thoại Quý Lãng đột nhiên vang lên, anh lấy ra nhìn, ánh mắt lập tức u ám.

Là tin nhắn Hoắc Minh Tri gửi đến, không lâu trước đây, Hoắc Minh Tri mặt dày quấn lấy cuối cùng khiến Quý Lãng kéo anh ta ra khỏi danh sách đen.

Hoắc Minh Tri: [ Tối qua ở khu vui chơi có cặp ba và con gái chết rất kỳ lạ, tôi đã tra ra vài nghi điểm. Cậu cũng điều tra chuyện này đi, thế nào, có muốn hợp tác không? Cậu yên tâm, tôi sẽ không hỏi cậu nguồn gốc tin tức, cậu cung cấp những gì mình biết cho tôi là được. ]

Quý Lãng bình sinh lần đầu tiên nhanh chóng trả lời wechat của Hoắc Minh Tri: [ Hợp tác? Vậy anh đưa tin tức mình nắm được cho tôi trước, xem thử phía cảnh sát của các anh có phải thật sự có bản lĩnh không. ]

Hoắc Minh Tri: [ Quả nhiên tôi đoán không sai, cặp ba con này quả nhiên có vấn đề, cậu đợi đi giờ tôi sẽ đi tra. ]

Quý Lãng cạn lời, có lẽ tên này đang lừa mình, nhưng không sao, sức lao động không dùng thì cũng uổng.

“Em đừng lo, Hoắc Minh Tri đang điều tra người ba và cô con gái kia, có thể sẽ có tin tức.” Quý Lãng an ủi Vu Miểu Miểu.

“Được.” Cặp ba và con gái kia có vấn đề hay không Vu Miểu Miểu không biết, nhưng lúc này bất kì một manh mối nào cũng là cọng rơm cứu mạng. Chỉ có thời gian một ngày, bây giờ đã qua ba tiếng rồi, cũng không biết búp bê thế nào. Nếu trong 21 tiếng không thể cứu búp bê trở về, búp bê sẽ vĩnh viễn là tàn hồn, sau khi đầu thai cũng là kẻ ngốc. Mà nếu ba ngày sắp tới lại trong 21 giờ không thể tìm được búp bê, búp bê có thể sẽ hồn phi phách tán.

Khi Quý Lãng đang suy nghĩ còn có manh mối gì có thể giúp đỡ tìm búp bê, đột nhiên cảm thấy quỷ khí lạnh lẽo đang đến gần. Cơ thể anh đột nhiên căng chặt, nhìn ra ngoài cửa sổ.

“Tướng công, anh sao vậy?” Vu Miểu Miểu phát giác Quý Lãng không ổn, kỳ lạ hỏi.

Quý Lãng sửng sốt, Miểu Miểu không cảm nhận được? Sao lại có thể, trước đây cảm giác của Miểu Miểu với quỷ khí và tà vật, còn nhạy bén hơn anh nhiều. Là do anh trở nên mạnh hơn, hay là Miểu Miểu quá suy yếu.

“Miểu Miểu, bây giờ em chỉ có năm phần thực lực, có phải sẽ rất yếu không?” Quý Lãng thăm dò hỏi.

“Hơi yếu một chút, nhưng chỉ cần có thể tìm được búp bê, em sẽ hồi phục ngay.” Vu Miểu Miểu không hề che giấu Quý Lãng, thành thật nói.

“Quỷ tướng tối qua, muốn xâm chiếm cơ thể em, nếu lúc này cô ta tới chẳng phải em sẽ rất nguy hiểm sao?” Quý Lãng lo lắng nói.

“Cơ thể của em đâu dễ xâm chiếm như vậy, người trong giới Huyền Học bọn em đều có năng lực tránh bị tà ma xâm chiếm, nếu muốn nhập vào người em, thực lực của con quỷ đó phải hơn em mới được. Trừ chuyện đó ra, nhất định phải lấy máu ở tim em luyện hóa trước, mới có thể triệt để dung hợp với cơ thể của em, nếu không sẽ không thể hoàn thành việc xâm chiếm.” Vu Miểu Miểu an ủi Quý Lãng nói: “Nếu đối phương muốn giết em, thực lực bây giờ của em quả thật không phải đối thủ của đối phương, nhưng nếu anh nói đối phương muốn chiếm cơ thể của em, ngược lại em rất an toàn.”

“Em mong quỷ tướng kia nhanh chóng đến tìm em, với thực lực của Nguyên Bạch, chỉ cần không phải quỷ tướng, anh ta đều có thể đối phó. Cho nên chỉ cần không có quỷ tướng, Nguyên Bạch nhất định sẽ cứu búp bê trở về.” Vu Miểu Miểu nghĩ xong các loại tình huống, thậm chí nghĩ đến bản thân bị đánh lén, nhưng lại không chú ý đến Quý Lãng bên cạnh sắc mặt càng lúc càng kém.

“Anh sẽ không để cô ta chạm đến một sợi tóc của em.” Quý Lãng trầm giọng nói, anh tuyệt đối không để chuyện tối qua xảy ra lần nữa, cảm giác suýt nữa mất đi bảo bối quý giá, còn đáng sợ hơn Mộng Yểm mà anh trải qua hai mươi mấy năm nay.

“Tướng công?” Vu Miểu Miểu sửng sốt, đột nhiên nghĩ ra gì đó, lập tức căng thẳng: “Tướng công anh đừng lo, em sẽ không sao đâu. Bây giờ tuy thực lực của em chỉ có năm phần, nhưng cho dù phải đối đầu với quỷ tướng, trong chốc lát em cũng không xảy ra chuyện gì được. Hơn nữa quỷ tướng xuất thế, hiệp hội không thể không lo, chỉ cần kéo dài thời gian là được, cho nên anh tuyệt đối đừng ra tay, không thể để sức mạnh mộng yểm của anh lại tăng trưởng được.”

Hôm nay khi tỉnh lại ở bệnh viện, Vu Miểu Miểu đã phát hiện, sức mạnh mộng yểm trên người tướng công đã mạnh hơn rất nhiều. Nhưng khi đó cô sốt ruột tìm búp bê, cho nên không hỏi, chờ sau khi hiểu rõ họ cùng nhau rơi xuống từ vòng đu quay, Vu Miểu Miểu biết ngay nguyên nhân tại sao sức mạnh mộng yểm của tướng công lại tăng mạnh.

Chỗ cao như vậy, cho dù bản thân có gân cốt sắt thép rơi xuống cũng không thể không có chuyện, chỉ có thể là tướng công dùng sức mạnh mộng yểm cứu cô, cho nên sức mạnh mộng yểm mới tăng mạnh trong một đêm.

Tuy Vu Miểu Miểu không để ý thân phận mộng yểm của Quý Lãng, nhưng không có nghĩa là cô không biết hậu quả khi mộng yểm mất khống chế, cũng hiểu rõ, Quý Lãng vẫn luôn kháng cự mất khống chế sức mạnh mộng yểm. Cho nên bất kể thế nào, cô cũng không muốn sức mạnh mộng yểm của Quý Lãng tăng trưởng.

Nghe thấy yêu cầu của Vu Miểu Miểu, Quý Lãng trầm mặc không nói chuyện.

“Tướng công.” Vu Miểu Miểu thấy tướng công không để ý mình, lập tức sốt ruột, bước lên nắm tay Quý Lãng, giống như làm nũng mà lắc qua lại: “Anh hứa với em đi, em không muốn chờ khi tìm được búp bê về, anh lại xảy ra chuyện. Đồng ý với em được không.”

Ánh mắt Quý Lãng sâu thẳm, nhìn chằm chằm Vu Miểu Miểu một lúc, mới gian nan nói ra chữ được.

Vu Miểu Miểu lập tức thở phào nhẹ nhõm.

“Anh đi nhà vệ sinh một lát.” Quý Lãng dời tay Vu Miểu Miểu đang nắm lấy tay anh ra.

“Vậy em xuống phòng dưới lòng đất, Đại Hổ trở về, nhất định sẽ vào phòng dưới lòng đất ngay.” Vu Miểu Miểu nói xong xuống lầu vào phòng dưới lòng đất.

Quý Lãng cũng xoay người đi về phía nhà vệ sinh, anh bước vào, đóng cửa lại, ánh mắt lập tức trở nên sắc bén, sức mạnh mộng yểm quanh người cũng dao động theo, hơi thở xao động phản ánh tâm trạng lúc này của chủ nhân, phẫn nộ mà nguy hiểm.

Ở nơi cách biệt thự khoảng năm trăm mét, có một con lệ quỷ dừng ở đó, do dự nên làm sao để lấy máu đầu quả tim của vu sư.

Gã là lệ quỷ đầu tiên đuổi đến đây từ khe núi, nhưng sau khi đến đây, gã mới phát hiện, vu sư này tuy thực lực tổn hại nặng nề do mất đi pháp khí, nhưng mộng yểm bên cạnh cũng rất nguy hiểm. Gã nhất định phải chờ một thời cơ, đợi khi mộng yểm không ở cạnh vu sư rồi mới ra tay, hoặc chờ những đồng bọn khác đến, hợp tác với nhau.

Chính vào lúc gã đang nhẫn nại chờ đợi, một bóng người hình thành từ luồng khí đen không một tiếng động xuất hiện sau lưng gã, sau đó chậm rãi nhấc tay, đặt lên vai gã.

Biết hồn thể bị chạm trúng, lệ quỷ mới phản ứng lại, gã lách người muốn bỏ đi, nhưng bàn tay màu đen kia dường như có lực hút cực lớn, khiến gã làm thế nào cũng không vùng vẫy được.

“Anh...anh là ai?” Lệ quỷ kinh hoảng chất vấn.

“Nên là ta hỏi mi, mi muốn làm gì vu sư bên trong?”

Lòng bàn tay bóng đen kia nặng nề siết lại, lệ quỷ chỉ cảm thấy sức mạnh cả người đang thuận theo lòng bàn tay bị hút đi hơn phân nửa, sắc mặt lập tức tái nhợt, kêu rên xin tha: “Đừng giết tôi, tôi nói, là cô chủ, cô chủ bảo tôi đến lấy máu trên đầu quả tim của vu sư.”

“Quỷ tướng?!”

“Đúng, đúng vậy, cô chủ là quỷ tướng.” Sức mạnh của bóng đen quá đáng sợ, lệ quỷ chỉ cảm thấy ba hồn bảy phách của mình sắp bị anh nuốt chửng, lập tức biết gì nói đó làm sao dám nói dối.

“Búp bê cũng bị cô ta bắt đi?”

“Đúng, đúng vậy.”

“Búp bê bị các người giấu ở đâu?”

“Chuyện này không thể nói, nói ra tôi sẽ chết.” Lệ quỷ kêu gào.

“Mi không nói, bây giờ ta cũng có thể khiến mi chết.” Bóng đen lại gia tăng sức lực ở lòng bàn tay, hồn thể lệ quỷ ngưng thực lập tức trong suốt hơn phân nửa.

“Thật sự không thể nói, cô chủ đã đặt cấm chế trong cơ thể chúng tôi, nếu để lộ vị trí của cô ấy, hồn thể của tôi sẽ tự bạo.” Lệ quỷ rên la cầu khẩn: “Xin anh, thả tôi ra, tôi không lấy máu đầu quả tim của vu sư nữa.”

Tuy gã muốn đầu thai, nhưng cũng phải có mạng để đầu thai mới được, linh hồn không còn, lấy gì đi đầu thai.

“Nói như vậy, mi vô dụng rồi.” Dứt lời, cũng không chờ lệ quỷ phản ứng, bóng đen đột nhiên tản ra, bao phủ về phía lệ quỷ, chớp mắt nuốt chửng lệ quỷ sạch sẽ.

Trong biệt thự, Quý Lãng rửa tay, ung dung bước ra khỏi nhà vệ sinh.

Anh sẽ không để bất kì mối nguy hiểm nào, lại xuất hiện trước mặt Vu Miểu Miểu nữa.

Miểu Miểu, anh ngăn chặn sức mạnh của mình, khiến bản thân không mất khống chế là để bảo vệ em Nhưng tiền đề cho tất cả mọi chuyện là, em phải an toàn ở bên cạnh anh.
Nhấn Mở Bình Luận