Chương 11: Ngoài ý muốn
Tuy rằng nội dung phim 《Công Chúa Bế Nguyệt 》 cẩu huyết, nhưng có lẽ khán giả lại thích loại cẩu huyết đầy trời này, cho nên khi phát sóng được 1/2, bộ phim đã hồng nửa bầu trời, những bộ phim khác phát sóng cùng thời điểm cũng không thể đuổi kịp rating.
Mà trên internet, tuy rằng chuyện Chu Hoài Sinh ngầm bôi đen người mới không có chứng cứ xác thực, nhưng sau khi mọi người thấy được diễn xuất của Công Tây Kiều thì càng ngày càng có nhiều người tin tưởng, scandal Công Tây Kiều bị người bao dưỡng chính là do Chu Hoài Sinh cố ý tung ra.
Có cao nhân dựa theo mấy tấm ảnh được tung ra phỏng đoán địa điểm chụp ảnh, so sánh sự khác biệt với ảnh chụp quay của Chu Hoài Sinh, sau đó cho ra một kết luận, bức ảnh nọ có khả năng là chụp ở dưới tòa nhà đài truyền hình Hồng Quang.
Fan chú ý tới Công Tây Kiều cũng biết, Công Tây Kiều chỉ đi tới đó hai lần, một lần là cùng đoàn phim tham gia tiết mục tuyên truyền 《Công chúa Bế Nguyệt 》, một lần là tham gia chương trình 《Đối Mặt Mỗi Ngày》 .
Xét thấy đế đô có chính sách giới hạn xe số lẻ và chẵn [1], chiếc xe của ba Kiều thiếu trong ảnh, là số xe hoa lệ 868 chuyên dành cho thổ hào, ngày Công Tây Kiều thu 《 Đối Mặt Mỗi Ngày 》 , là ngày giới hạn xe số chẵn, cho nên bức ảnh này không có khả năng chụp được vào ngày đó.
[1] Hệ thống giới hạn xe số lẻ và chẵn là một hệ thống giao thông được tạo ra để giảm bớt áp lực giao thông đô thị ở TQ. Cụ thể là trong một số ngày theo luật, xe số chẵn mới được phép đi ra đường và những xe số chẵn sẽ được hiểu là xe của cá nhân.
Đồng thời còn có người nổi tiếng giấu tên cho hay, ngày tuyên truyền cho 《Công chúa Bế Nguyệt 》 , Công Tây Kiều rời khỏi đài truyền hình trước Chu Hoài Sinh, nhưng khoảng cách thời gian tuyệt đối không vượt quá hai phút.
Cho dù fan của Chu Hoài Sinh ồn ào tỏ vẻ, nam thần nhà bọn họ mới sẽ không ghen tị với một nghệ sĩ nhỏ, càng không thể làm loại chuyện mờ ám như thế được, nhưng vẫn có không ít người tin tưởng suy đoán của vị cao nhân kia, vì thế trong mắt người qua đường thì Chu Hoài Sinh đã bắt đầu biến đen.
Dân mạng F: có chuyện tôi vẫn luôn muốn nói, tôi hoài nghi Kiều thiếu là đàn anh của tôi, bởi vì pho tượng trong bức ảnh tốt nghiệp của y, cùng với pho tượng ở thư viện trường học chúng tôi giống nhau như đúc, ngay cả kiến trúc đằng sau cũng rất giống.
Cư dân mạng cũng biết Công Tây Kiều không phải xuất thân từ chính quy, việc này Công Tây Kiều đã từng nhắc qua trong 《 Đối Mặt Mỗi Ngày 》, nhưng y tốt nghiệp đại học nào ở đế đô thì bọn họ lại không biết. Vì thế cư dân mạng sôi nổi hỏi người có khả năng là đàn em của Kiều thiếu là sinh viên của trường nào.
Dân mạng F: tôi là tân sinh của đại học đế đô, đáng tiếc sinh trễ một năm, nếu không thì đã có cơ hội cùng nam thần trở thành đồng học rồi.
Đại học đế đô?!
Là đại học đế đô đứng đầu cả nước kia sao? Nghe đồn nơi đây cái không thiếu nhất chính là thiên tài cùng học bá. Sinh viên tốt nghiệp từ trường này, phần lớn đều là nhân vật nổi bật hoặc là đứng đầu.
Vậy nam thần chính là học bá sao?
Đáng tiếc suy đoán này không được chứng thật, cư dân mạng lại chạy tới weibo của Công Tây Kiều hỏi han, nhưng cũng không được trả lời, thậm chí có người còn tới weibo của đại học đế đô tìm kiếm chân tướng, nhưng xét thấy đại học đế đô hướng tới cao lãnh, ai cũng không chờ mong họ thật sự sẽ trả lời vấn đề một nghệ sĩ nhỏ có phải là sinh viên trường họ không.
Nhưng khiến mọi người khϊếp sợ chính là, weibo chính thức của đại học đế đô lại thừa nhận chuyện này.
Weibo Đại học đế đô Official V: cảm ơn mọi người đã quan tâm tới trường chúng tôi, Công Tây Kiều xác thực là sinh viên tốt nghiệp loại ưu của trường, cậu ấy đã từng nhiều lần đại biểu trường tham gia thi đấu và đạt được giải thưởng, đồng thời cũng cảm ơn mọi người đã quan tâm Công Tây Kiều, chúc tương lai của cậu ấy hoành đồ đại triển, vì xã hội, vì quốc gia tạo nên vẻ vang.
Sau khi nhìn thấy Weibo này, bất kể là người có thích Công Tây Kiều hay không thì đều có vẻ mặt ngọa tào, weibo đại học đế đô bình thường rất cao lãnh mà, hôm nay cư nhiên lại vì Công Tây Kiều đứng ra thanh minh, đây là muốn nghịch thiên sao?
Nhiều lần đại biểu trường học tham gia thi đấu, còn lấy được giải thưởng?
Bọn họ cảm thấy chính mình phải quỳ xem Weibo này.
Lớn lên đẹp trai, trong nhà có tiền, cha mẹ yêu thương, diễn xuất tốt, tốt nghiệp trường nổi tiếng lại còn có thành tích ưu dị, nam nhân như vậy không phải là nam thần thì ai là nam thần chứ?
Thật nhanh đã có người tìm ra được các trận đấu cùng thứ hạng đoạt giải mà Công Tây Kiều đã tham gia từ nhỏ đến lớn, còn biên tập thành một bài Weibo thật dài, để cho mọi người cùng xem.
Thi đấu thư pháp, cờ vây, đàn cổ, bắn cung, cưỡi ngựa, còn có đủ loại thi họa quốc gia, toán học gì đó, này không phải là muốn hù chết người ta sao? Lại nhìn bảng thành tích, không phải nhất thì là nhì, ngay cả giải ba cũng không tìm thấy được.
Nam thần, ngài trâu như vậy, thật sự tốt sao?
Khó trách Hứa Thụy Hằng trong 《Công chúa Bế Nguyệt 》 tư thế cưỡi ngựa lại soái như vậy, tư thế đánh đàn lại tao nhã như vậy, tư thế viết chữ lại dễ nhìn như vậy, thì ra là không dùng thế thân, là nam thần tự mình ra trận đó!
Đừng nói cư dân mạng khϊếp sợ, mà ngay cả nhân viên đoàn phim lúc trước cũng khϊếp sợ, theo như lời của Trương đạo mà nói, người trẻ tuổi ưu tú như thế, đến tột cùng có bao nhiêu lẩn quẩn mới đến làm nam số 3 của phim chứ?
Công Tây Kiều dựa vào tích góp của đời trước cùng đời này, nhận được vô số đầu gối của dân mạng, đối với chuyện này y không có cảm tưởng gì, bởi vì đây cùng lắm là do thời đại khác biệt tạo thành kết quả mà thôi.
Những thứ y am hiểu, trong mắt người thời đại bây giờ, quả thật là rất giỏi, nhưng nếu là đời trước, cùng lắm chỉ là những tri thức mà học sinh đọc sách bắt buộc phải biết.
Khi đó y không am hiểu chơi cờ, nhưng vì không muốn cho các đồng môn phát hiện điểm này, nên y liều mạng nghiên cứu sách dạy đánh cờ.
Khi đó các đại nhân vật thích nhất là lấy cờ thăm dò người mưu lược, lấy chữ xem nhân phẩm, lấy nhạc thanh gϊếŧ kẻ hung tâm, y vì bảo trụ địa vị của mình, có thể nói là dùng hết tâm lực.
Kiếp trước dùng hết tất cả sở học để tranh đoạt, đến đời này, thì chỉ dùng để tham gia trận đấu, làm cho mình cùng với ba mẹ vẻ vang mà thôi, cũng không biết là nên cảm thấy tiếc nuối hay là nên nhẹ nhõm nữa.
“Kiều thiếu, có mấy công ty muốn ký hợp đồng với cậu, bọn họ đã liên hệ với anh, đây là nội dung hợp đồng bọn họ cung cấp,” Hà Bằng tìm được Công Tây Kiều đang ngủ ở nhà, sau đó đưa cho y mấy bản hợp đồng.
Tiếp nhận hợp đồng ngồi xếp bằng trên ghế sa lông, đầu tiên Công Tây Kiều ném một hợp muốn y ký mười năm qua một bên, coi y là người mới thiếu tiền lại không có đường đi hay sao vậy, một hơi liền muốn ký mười năm, một chút thành ý cũng không có.
Cuối cùng y chỉ nhìn trúng hai hợp đồng, một là của Hoàn Tinh Entertaiment kỳ hạn 4 năm, một là của Sâm Hòa Entertaiment kỳ hạn ba năm.
Từ thực lực hai nhà mà nói, Hoàn Tinh có tài nguyên nhiều hơn, thủ đoạn người đại diện cũng mạnh hơn, nhưng từ nội dung hợp đồng mà nói, Sâm Hòa càng có thành ý hơn, thậm chí bọn họ còn bày tỏ, chỉ cần Công Tây Kiều nguyện ý cùng bọn họ ký hợp đồng, liền sắp xếp người đại diện kim bài cho y.
“Hoàn Tinh có rất nhiều nghệ sĩ đang nổi tiếng, có vài ảnh đế ảnh hậu tai to mặt lớn cũng là nghệ sĩ trên danh nghĩa công ty này, hơn nữa năng lực đào tạo ra ngôi sao của công ty họ rất mạnh,” Hà Bằng thấy Công Tây Kiều đang xem hợp đồng hai nhà, liền làm một giới thiệu ngắn gọn, “Sâm Hòa là công ty giải trí mới mở mấy năm trước, tuy rằng phát triển không tồi, nhưng lại thiếu tai to mặt lớn, đoạn thời gian trước nhất ca [2] bên họ nhảy sang Hoàn Tinh, hiện tại cái công ty thiếu nhất chính là nghệ sĩ có tiềm lực để nâng lên.”
[2] Nhất ca: là danh xưng dành cho những nam diễn viên hàng đầu.
“Em chỉ là nghệ sĩ dựa vào một vai diễn tạm thời hồng lên, anh nói Hoàn Tinh sẽ trọng điểm bồi dưỡng sao?” Công Tây Kiều bỏ hợp đồng Hoàn Tinh xuống, cười cười, “Giúp em liên hệ với người của Sâm Hòa, nếu bọn họ nguyện ý, chúng ta có thể nói chuyện.”
Đây là lần đầu tiên Trần Khoa đến một quán cà phê xa hoa như thế này, vì là thời điểm 2, 3 giờ chiều, khách bên trong cũng không nhiều, trong quán đang bật một khúc dương cầm hắn không quen thuộc, không khí có vẻ phá lệ an tĩnh.
Hắn nhìn quanh bốn phía, ở trong góc tìm được người mình muốn gặp, sau khi đến gần hắn liền phát hiện, người thanh niên đang hồng thấu toàn bộ internet này so với trong TV càng đẹp mắt hơn một ít.
“Uống trà hay cà phê?” Người trẻ tuổi hướng hắn lễ phép mỉm cười, vẫy vẫy tay với phục vụ.
Trần Khoa nhìn ly trà sữa trước mặt người trẻ tuổi, trả cho đối phương một nụ cười: “Cà phê, cám ơn.”
Lúc Trần Khoa đánh giá Công Tây Kiều, Công Tây Kiều cũng quan sát hắn, chờ cà phê của đối phương được đem lên, y mới mở miệng nói: “Trần tiên sinh so với tưởng tượng của em thì trẻ hơn rất nhiều.”
“Kiều thiếu cũng đẹp trai hơn so với tưởng tượng của anh,” Trần Khoa nửa đùa nửa thật nói, “Công ty là thật tâm muốn hợp tác với Kiều thiếu, không biết Kiều thiếu có ý kiến gì với hợp đồng bên công ty không?”
“Rất cám ơn quý công ty đã coi trọng em, thành ý của công ty em cảm nhận được,” Công Tây Kiều uống trà sữa, chú ý tới kỳ vọng trong mắt đối phương, vì thế cười cười nói, “Chỉ cần quý công ty hứa sẽ không ép em nhận công việc mà em không thích, em nghĩ chúng ta sẽ hợp tác vui vẻ.”
Trần Khoa nghe ra ý tứ trong lời nói của Công Tây Kiều, ý cười trên mặt rõ ràng thêm vài phần: “Kiều thiếu yên tâm, công ty nhất định sẽ tôn trọng lựa chọn của cậu, về phương diện công tác, công ty chỉ đưa ra đề xuất, tuyệt đối sẽ không mạnh mẽ yêu cầu.”
Trần Khoa thật không ngờ sự tình sẽ thuận lợi đến mức hắn còn chưa kịp uống cà phê thì đã thỏa thuận xong hết rồi, cho nên khi tiếp tục nói chuyện với nhau thì hắn thả lỏng hơn rất nhiều, uống xong ly cà phê, hai người đã hẹn buổi sáng ngày mai sẽ đến công ty ký hợp đồng.
Sau khi Trần Khoa nhận một cuộc điện thoại rồi rời đi, Công Tây Kiều mới chậm rãi uống hết ly trà sữa của mình, đứng dậy đội mũ ra khỏi quán cà phê đi đến ôtô đậu ở bên ngoài.
Y mới vừa mở cửa xe, liền nhìn thấy một chiếc xe lao nhanh đến chỗ mình, sau đó là một tiếng phanh gấp vang lên, đầu xe không nhẹ không nặng đụng vào đèn đường, đuôi xe thì lướt qua đây, cọ xướt đầu xe của y.
Trên chiếc xe đối diện có hai nam nhân trẻ tuổi bước xuống, một người trong đó vội vàng đi tới ghế sau, một người đi tới chỗ y.
“Vị tiên sinh này, vừa rồi xe của chúng tôi đột nhiên không khống chế được, không cẩn thận đụng phải xe của ngài, chúng tôi vô cùng xin lỗi,” thanh niên đi đến trước mặt Công Tây Kiều nhìn đầu xe bị trầy, lần thứ hai giải thích, “Chúng tôi sẽ bồi thường tổn thất cho ngài, hy vọng ngài nhận lấy.”
Công Tây Kiều kéo mũ xuống: “Người không có việc gì là tốt rồi, xe chỉ là việc nhỏ.” Y nhìn thanh niên phía sau, một nam nhân thần tình lạnh lùng tướng mạo xuất chúng đang từ chiếc xe kia bước xuống, trên mặt không thấy nửa phần kinh hoảng khi gặp tai nạn.
Chất lượng chiếc xe của đối phương thật không tồi, đèn đường đều bị tông nghiêng ngã, nhưng mà đầu xe lại chỉ lõm vào một chút, người ở bên trong không bị sao cả.
“Này…” Thanh niên thật không ngờ Công Tây Kiều lại dễ nói chuyện như vậy, sửng sốt một chút rồi mới nói, “Tuy rằng ngài không để ý, nhưng mong ngài nhận lấy lời xin lỗi của chúng tôi.” Nói xong, hai tay đưa ra một tờ chi phiếu, Công Tây Kiều nhận lấy, thấy là chi phiếu năm vạn, nếu tính giá cả chiếc xe của y, số tiền này không nhiều không ít vừa vặn thích hợp.
Công Tây Kiều cũng không thèm để ý số tiền kia, nhưng nếu đối phương đã nói đến như vậy, y cũng không kiên trì nữa, thuận tay bỏ chi phiếu vào ví.
“Boss, anh không sao chứ?” Vẻ mặt vệ sĩ khẩn trương nhìn Tịch Khanh, ngay cả giọng nói cũng nhiễm vài phần cấp bách.
“Không có việc gì.” Tịch Khanh xoa xoa cổ tay phải khi nãy không cẩn thận va vào lưng ghế, ngẩng đầu liền thấy được một người thanh niên cách mình không đến năm thước.