Bốn người đứng ở phía xa xa cách đó khoảng 1 dặm quan sát tất thảy mọi việc.
Họ cũng bị choáng váng đến bất ngờ. 3 nam 1 nữ đều đăm chiêu cùng một suy nghĩ. Liễu quốc ngày càng lớn mạnh,có thể thành công tạo ra một thiên tài như thế.
Thực lực của Vương Tố Tố chỉ xếp sau Dương Ái Hi và Lam Mục. Cũng gọi là có thực lực. Kể cả hai kẻ đứng đầu và xếp thứ kia có chèn ép nàng ta thì cũng là một vấn đề khó. Bởi vì Vương Tố Tố không thiên về phòng thủ mà thiên về tấn công nhanh nên bị ngốn rất nhiều thể lực. Chịu đựng giỏi thì chắc chắn thắng được nàng ấy.
Mà kể cũng lạ. Không ngờ có ngày cả 4 người đều tâm đầu ý hợp mà quay trở về đây. Họ đã đi đầu quân cho Ma tộc. Cũng bởi sức mạnh không thể ép chế,hay bị bộc phát bất thường nên mới rời khỏi Liễu quốc. Họ rời đi không phải vì lí do nhảm nhí đã được nhắc đến.
Dòng huyết quản đang chảy trong cơ thể họ mạnh mẽ kéo họ đến đây,dày vò tâm trí của họ.
Có ghi chép được lưu truyền rằng. Ma vương để lại một hậu thế có sức mạnh phi thường. Trong thời khắc còn một chút hơi tàn,Ma vương liều lĩnh đặt một giọt tinh huyết vào giọt máu cuối cùng của mình rồi cùng nương tử đồng quy vu tận.
Nếu hài nhi ấy may mắn còn sống,nhất định có hi vọng hồi sinh cho Ma vương và Vương hậu.
Và đúng sinh thần 18 tuổi,người kế thừa giọt máu ấy sẽ lộ diện. Mà Vương Tố Tố tháng sau sẽ có đại lễ trưởng thành. Phải chăng chính là nàng ta?
Ở một nơi tối tăm nào đó của Liễu quốc. Tên ác ma già nua cười một cách ghê rợn. Nước mắt y tràn ra hai khóe mắt:
- Ma vương vạn tuế. Tiểu chủ nhân vạn tuế. Ma tộc vạn tuế
Trở lại với trận chiến của Vương Tố Tố và Ly Duẫn
Đã thêm ba khắc nữa trôi qua.
Vương Tố Tố bị bức ép tới mức chân đứng không vững trong khi Ly Duẫn vẫn hào hứng đứng một bên vẫy tay khích tướng.
Nàng không dám dùng huyết thuật vì đó là bí mật của Liễu quốc.Huyết mạch bị đè nén lâu ngày như muốn bùng phát. Nhưng nàng cũng không muốn thua.
Ly Duẫn chợt giật mình vì cảm ứng thấy một số sự xuất hiện cường đại và vô cùng kì lạ
Trong giây phút Vương Tố Tố còn đang phân vân không biết nên đình chiến hay tiếp tục thì Ly Duẫn lại đề nghị:
- Ta thấy hay hôm nay thế là đủ rồi. Trận này xem như hòa. Ta cũng không có ý chèn ép ngươi tới chết. Ngươi thấy thế nào?
Người ta đã cho bản thân một con đường sống. Vương Tố Tố cũng không phải loại nông cạn nên đành đồng ý. Nàng có lẽ quá kiêu ngạo rồi. Núi cao còn có núi cao hơn. Nàng còn phải học hỏi nhiều.
Vương Tố Tố cúi mình đầy kính cẩn:
- Tạ vương phi nương tay. Vương Tố Tố tự thấy hổ thẹn. Mong vương phi chỉ điểm nhiều hơn
- Tố Tố cô nương là nhân tài trăm năm mới gặp. Ngươi vất vả rồi
Ly Duẫn cũng vui vẻ đáp lẽ. Kẻ này thẳng thắn,biết tiến biết lùi. Cô thích. Hơn nữa cả hai lại cùng một loại người.
Cả hai nắm lấy tay nhau giảng hòa,đầy thiện chí.
Thái độ của Vương Tố Tố với cô cũng khác hẳn.Nàng khẽ hỏi:
- Thật sự muốn được cùng vương phi kết giao bằng hữu.
- Đơn giản thôi. Từ giờ chúng ta là bằng hữu. Ta năm nay mới 16 tuổi. Còn ngươi?
- Ta...ta..17 tuổi. Tháng sau là sinh thần của ta. Mong ngươi có thể đến tham dự.
- Dĩ nhiên rồi,tỷ tỷ.
Ly Duẫn bật cười sảng khoái rồi ghé sát tai Vương Tố Tố khẽ nói:
- Ta thấy hình như có 4 người thần bí đang theo dõi chúng ta. Chúng đang hướng về đây. tỷ tỷ nghỉ ngơi trước. Để ta đi chặn đường chúng.
- Kéo dài thời gian,1 khắc. Ta tới giúp muội.
- Được.
Xong xuôi,Ly Duẫn đột nhiên cười khẽ khiến Vương Tố Tố khó hiểu. Cả thân hình nàng bay giữa không trung rồi rơi vào vòng tay của Hàm Lục Lương.
Vương Tố Tố vô cùng xấu hổ,mắng thầm một tiếng. Hàm Lục Lương cũng không hề khó chịu. Lần đầu thấy Tố Tố ngại ngùng cũng có chút thú vị.
- Thái tử điện hạ,thứ cho Tố Tố vô lễ. Người thả ta xuống có được không?
- Ngươi đang bị thương,ngoan ngoãn đi
Hàm Lục Lương chỉ là muốn thử trêu người con gái mặt lạnh này một chút. Ai ngờ nàng ấy lại giấu mặt vào ngực y. Đến cả tai cũng đỏ
A Uyên ở dưới không vui mắng y mấy câu:
- Ca ca thật xấu tính. Muốn Tuyết Y tỷ tỷ mà giờ muốn ôm cả sư phụ của muội. Hừ
Mấy người gần đó cười ồ lên. Hàm Lục Lương cũng vì thế mà ngại ngùng theo
Bạch Tử Du có chút khó chịu vì A Uyên nói Tuyết Y bị Hàm Lục Lương nhắm trúng nên có lỡ tay véo má nha đầu một cái.
- Bạch Tử Du, phía Bắc. Tứ Dị tộc xuất hiện. Ly Duẫn đi trước rồi.
Vừa nghe thấy Tứ Dị tộc. Bạch Tử Du lập tức phi thân đi mất. Sao chúng lại về đây. Chết tiệt. Ly Duẫn, đợi ta