Dương Ái Hi hừ lạnh một tiếng. Chỉ vì một con tiểu nha đầu mà khiến nàng và các sư đệ phải tốn rất nhiều công sức.
Cái chết của cô vốn đã được định nhưng đành phải để cô sống thêm 1 tháng nữa,chờ đến sinh thần của Vương Tố Tố.
Nếu thực sự Vương Tố Tố là hậu nhân của Ma vương thì sự tồn tại của cô đối với Ma tộc mà nói,vô cùng có lợi. Mọi chuyện đều nằm trong tính toán của 4 người họ.
Nếu thật sự muốn lấy mạng cô thì đêm hôm đó,sau khi họ hồi phục,chỉ cần một mình Dương Ái Hi là có thể trực tiếp áp sát và giết cô. Lúc trước là do nàng quá chủ quan mà thôi.
Nhưng chính Khuynh Lạp là người đề ra kế sách này. Trận chiến giữa Vương Tố Tố và Ly Duẫn đã tạo ra một xung lực hấp dẫn họ. Nó giống y hệt cách mà chấp pháp đại nhân làm với họ. Tuy nhiên,xung lực giữa trận chiến ấy lai mãnh liệt hơn rất nhiều lần. Điều đó khiến họ nghi ngờ và sau một hồi thì cũng đưa ra kết luận chắc chắn,Vương Tố Tố có sức mạnh còn hơn cả chấp pháp đại nhân
Tất cả sự việc hôm nay dựng lên chỉ là một màn kịch. Vương Tố Tố vô cùng coi trọng tiểu nha đầu này. Mà Vương Tố Tố một khi đã coi trọng ai thì dù có bán mạng cũng phải bảo vệ kẻ đó.
Vậy họ chỉ cần thời cơ đến là có thể đạt được mục đích.
Chuyện này đã được chấp pháp đại nhân thông qua. Chính vì thế mà chuyện họ không thể tìm được tung tích của Hộ pháp Ma tộc cũng không bị trách phạt.
Vương Tố Tố có phải là huyết mạch của Ma Tộc hay không vô cùng trọng đại. Vì nó liên quan đến vận mệnh của Ma tộc. Chỉ cần Ma vương và Vương hậu sống lại,Ma tộc có thể một lần nữa xưng bá thiên hạ. Há có thể để lũ phàm nhân mãi chèn ép sao?.
- Sư tỷ,lần này chúng ta lập đại công,Chấp pháp đại nhân chắc chắn sẽ có cách giúp chúng ta không còn đau đớn.
Hạ Hiểu vui mừng thốt lên. Họ có sức mạnh là chuyện đáng vui mừng nhưng tất cả đều bị ép. Liễu quốc ép họ. Lũ súc sinh. Lũ người không bằng cầm thú ấy. Chúng hi sinh họ chỉ để giúp cho Vương Tố Tố là kiệt tác hoàn chỉnh nhất
Liễu quốc,lũ người ấy không bằng một nửa của Ma tộc. Chúng chết cũng đáng.
- Được rồi. Chúng ta tăng tốc thôi.
Dương Ái Hi khẽ cười rồi thúc giục. Nhìn đệ đệ có vẻ vui mừng,chuỗi ngày đau khổ trước kia,nàng có cảm giác chẳng đáng là gì cả. Chỉ cần các đệ đệ của nàng sống bình thản qua ngày là nàng mãn nguyện. Dù có phải hi sinh thân mình, nàng cũng cam lòng
Trong khi đó,ở hoàng cung Liễu quốc
Vương Thiệu Triết nhẹ nhàng đặt Tố Tố nằm xuống. Vết thương đã không còn nguy hiểm đến tính mạng nhưng phải trông nom nha đầu này cẩn thận. Nếu không, tỉnh dậy,Tố Tố nhất định sẽ đến Vạn Yêu Hoang Mạc đòi người. Lúc ấy,cái mạng y nhặt từ quỷ môn quan về cũng thành công cốc
Tiếng cửa phòng bị đạp đổ. Bạch Tử Du lạnh lùng bước vào đằng đằng sát khí. Vai phải của hắn bị thương. Máu chảy xuống thấm đẫm một khoảng đất.
- Bạch Tử Du, ngươi bị điên rồi?
Vương Thiệu Triết hét lên. Chưa bao giờ, y thấy một Bạch Tử Du bình tĩnh, máu lạnh lại bày ra vẻ mặt như hiện giờ.
- Nương tử của bản vương vì Liễu quốc mà chết. Ta có liều mạng cũng phải khiến Liễu quốc cháy thành tro bụi tế vong linh của nàng ấy.
- Ngươi đúng là điên rồi. Ai là nương tử của ngươi? - Vương Thiệu Triết đối chấp
- Lam Tuyết Y.
Ba chữ này thoát ra khỏi miệng của Bạch Tử Du khiến Thiệt Triết như bị ném vào một mớ bòng bong. Lam Tuyết Y là nương tử của Bạch Tử Du. Sao có thể?