- Tử Du,ngươi có nghe ta nói không? Ta biết ngươi ở gần đây. Lam Tuyết Y của ngươi còn sống. Nàng ấy còn sống.
Vương Tố Tố lập tức lao lên không trung hét lớn. Mộng Từ nhân cơ hội tiếp cận nàng nhưng không thành công. Đó chỉ là ảo ảnh của nàng
Từ đằng xa,thanh âm của Vương Tố Tố đã truyền đến tai người nào đó. Tử Du dừng giao đấu,thu lại cỗ động lực chuẩn bị bộc phát.
Là giọng của Vương Tố Tố. Nàng ta nói Lam Tuyết Y còn sống? Thế rốt cuộc là sao?
- Haha,giờ này có lẽ Chấp pháp đại nhân đã thành công. Chúng ta mau rút lui
- Đứng lại chi bổn vương
Khuynh Lạp tháo chạy. Nhưng chưa kịp làm gì đã bị Tử Du nắm lấy cổ ghìm xuống mặt đất.
- Nói,rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?
- Khuynh Lạp..Bạch Tử Du...thả đệ đệ của ta ra.
Hạ Hiểu lao lên tính tấn công Tử Du thì từ đằng xa nhận được một tia công kích. Là Huân Nhược Đông, y nãy giờ đang xem kịch vô cùng thong thả. Âm thanh kia,y cũng nghe thấy. Tuy nhiên,nó có đúng hay không thì không biết
Huân Nhược Đông đến bên Tử Du,nắm lấy cổ Khuynh Lạp vẽ vài đường. Khuynh Lạp bị khống chế,không hiểu vì lí do gì mà không thể cắn lưỡi tự sát
- Nói ta nghe,người mà các ngươi bắt còn sống hay đã chết?
- Còn sống
- Ngươi bắt nàng để làm gì?
- Uy hiếp công chúa điện hạ.Đem công chúa điện hạ về Ma tộc thống nhất Ma Tộc
- Công chúa điện hạ là kẻ nào? - Tử Du nhíu mày hỏi
- Vương Tố Tố.
Tử Du buông tay lao đi. Huân Nhược Đông cũng không nán lai giây phút nào. Hậu nhân của Ma tộc là thông tin vô cùng quan trọng. Không ngờ đứa trẻ năm đó còn sống,hơn nữa không phải người nào khác lại chính là Vương Tố Tố
Vương Tố Tố rõ ràng là con gái của Vương Chu. Sao có thể như vậy? Không phải có nhầm lẫn gì chứ? Chắc chắn không thể nhầm lẫn. Điều đó hoàn toàn lí giải tại sao Tứ Dị tộc lại xuất hiện ở Liễu quốc.
Chỉ còn hơn 1 tháng nữa là tới đại lễ trường thành của Vương Tố Tố. Nếu Vương Tố Tố là hậu nhân của Ma tộc,nhất định không được để cho nàng ta được sống.
Ở phía Vương Tố Tố hoàn toàn bị thất thủ. Binh lính dưới trướng nàng bị thương rất nhiều nhưng không có người nào chết.
- Công chúa điện hạ,người có lẽ nên ngoan ngoãn theo chúng ta. Thần đã nói sẽ tha cho chúng một mạng. Người có thể suy nghĩ lại.
Dương Ái Hi tiêp tục đề nghị. Bởi vì Dương Ái Hi biết,Vương Tố Tố rất cứng đầu lại bảo thủ. Nàng sẽ làm mọi thứ để bảo vệ quyết định của mình. Đến cà cái chết,nàng còn chưa từng sợ.
Vương Tố Tố thầm nghĩ phải kéo dài thời gian. Với công lựa của Từ Du chỉ cần nàng kéo dài thêm một chút là được.
Nàng thật sự là hậu nhân Ma Tộc sao? Nàng không muốn tin nhưng những việc trước mắt nàng có thể chối bỏ sao? Tại sao lại là nàng?
- Thả Tuyết Y ra.- Vương Tố Tố ra lệnh
- Công chúa điện hạ,thần biết người muốn làm gì. Người chỉ được chọn 1. Ta đếm đến 10,người phải qua đây. Nếu không nữ nhân này,chắc chắn không toàn mạng trong tay thần.
- Dừng lại. Không...
- 1..
Không được. Nàng không muốn Tuyết Y chết. Nàng ấy vô tội. Nàng ấy không thể chết vì nàng được. Nhưng nàng thật sự là hậu thế của Ma vương thì thiên hạ sẽ lầm than và bị Ma Tộc lấn chiếm.
Nàng không biết phải làm sao cả? Một bên là tình nghĩa. Một bên là bách tính của Tứ châu
- 10. Hết thời gian. Công chúa điện hạ. Ta vốn định dùng nữ nhân này để ép Liễu quốc giao người vào tháng sau. Nhưng nàng ta không còn giá trị
- Không...không... đừng mà...Khôngggg
Vương Tố Tố gào lên thảm thiết. Nước mắt rơi đẫm gương mặt thanh tú.
Tử Du và Huân Nhược Đông cũng vừa tiếp đất. Vương Tố Tố hướng hai người run rẩy nói:
- Trễ....trễ rồi...