- Chết tiệt.
Tử Du lau miệng,chửi thề một tiếng. Sức mạnh vượt quá giới hạn cơ thể của hắn nên bây giờ cả thơ thể hắn có chút rệu rã nhất thời không tránh được công kích.
Ruột gan hắn lộn tùng phèo cả lên. Tử Du,hắn cũng có ngày thê thảm bị dồn đến bước đường cùng thế này sao?
Huân Nhược Đông và Vương Tố Tố trong phút chốc nhận ra được điều đó. Cả hai người bất chấp lao lên cứu hắn nên cũng gánh chịu không ít thương tổn. Sức mạnh cũng quá cường đại đi.
Huân Nhược Đông chính là không cam tâm tình nguyện để Bạch Tử Du chết. Trong mắt y,người có thể giết hắn chỉ có thể là y. Y cũng không hiểu vì sao,khi sinh ra đã khắc tính với hắn như vậy.
Còn về phần Tố Tố thì quá hiển nhiên. Lam Tuyết Y cũng được. Ly Duẫn cũng chẳng sao. Công chúa điện hạ thì có vấn đề gì. Cô mãi mãi là biểu muội của nàng. Đây là tướng công của cô,cứu hắn cũng là lẽ thường tình.
- Vẫn chưa chết?
Nam nhân cười khẽ một tiếng. Dáng vẻ y vô cùng kiêu ngạo đi về phía huyết cầu chạm nhẹ một cái. Ly Duẫn lập tức được giải thoát và ngã vào vòng tay của y.
Liễu Thi Âm đưa tay miết nhẹ má của cô:
- Tiểu bảo bối,nàng thật biết cách thách thức sự kiên nhẫn của bản vương.
- Buông nàng ấy ra
Tử Du liều mạng hét lên. Huân Nhược Đông không còn cách nào khác để ngăn cản hắn nên đành phong bế huyệt đạo của hắn. Bởi vì kẻ trước mặt thật sự quá mạnh.
- Vẫn còn chưa chết?
Liễu Thi Âm trừng mắt. Cả đám người Ma Tộc đều quỳ lạy dưới chân y. Lực động bạo phát,nhất thời khiến đám người Vương Tố Tố không trụ được mà chao đảo.
- Mộng Từ, Thiên Huân,tín vật cũng đã được dùng. Ta đưa công chúa về trước. Các ngươi ở lại dọn dẹp thứ rác rưởi này. Đừng để chúng lại gần công chúa và bản vương.
- Cung tiễn vương chủ điện hạ,công chúa điện hạ.
- Không....Thả ta ra...Huân Nhược Đông thả bản vương ra. Ta phải cứu Ly Nhi. Ta phải cứu nàng ấy.
Tử Du không đành lòng nhìn cô bị đem đi. Kẻ đi rốt cuộc có danh phận gì mà có thể mang nương tử của hắn đi. Hắn không cam tâm.
Huyết Nguyệt Minh chỉ cần y chạm tay nhẹ một cái là bị phá vỡ. Trong khi đó hắn tốn đủ công sức cũng không làm nó bị sứt mẻ dù một chút. Hắn chính là không phục
Tại sao,hắn và cô nhất định phải đối đầu? Tại sao hai người lại không phải là một người bình thường? Tại sao chúng ta lại bị kéo vào cuộc tranh đấu vô nghĩa? Ly Nhi, nàng phải đợi ta. Ta dù có chết cũng phải ở bên cạnh nàng
- Tử Du, ngươi bình tĩnh đi. Bây giờ ngươi đứng còn không xong thì lấy tư cách gì để cứu người?
Vương Tố Tố đỡ lấy Tử Du,phó mặc cho Huân Nhược Đông vác lên vai
- Ngươi đưa hắn đi trước. Đưa cả người của ta đi. Ta chặn chúng lại rồi đuổi theo sau.
Huân Nhược Đông im lặng muốn nói gì đó những lại bị ánh mắt quật cường của nàng thuyết phục.Chỉ trong giây lát,tất cả người của nhân tộc đã mất tích.
Vương Tố Tố cười lớn một tiếng thật sảng khoái. Nàng đã không còn nợ ai,cũng chẳng còn thẹn gì với lòng,chết cũng không hối hận mà may mắn còn sống cũng không còn day dứt.
- Để thuộc hạ xử lí nàng ta
Dương Ái Hi quỳ xuống đợi lệnh. Thực ra Dương Ái Hi vô cùng ghét bỏ Vương Tố Tố.Nàng chỉ sinh ra trong một gia tộc có quyền thế. Nàng có tất cả,có mọi thứ trong khi đó Dương Ái Hi và các đệ đệ bị đem ra làm con tốt thí mạnh. Y phải báo thù cho thỏa cơn giận
- Mang nàng ta về. Công chúa điện hạ rất ưa thích nàng ta. Nàng ta còn có tác dụng khuyên nhủ công chúa điện hạ.
Thiên Huân phẩy tay áo quay đi.
Vương Tố Tố nghe thấy những lời nói ấy lại cành cười nhiều hơn. Nàng tự giễu. Tác dụng khuyên nhủ công chúa điện hạ? Nàng khinh.
Nàng dùng thanh trường kiếm cắt đứt mạch máu ở cổ tay. Máu tuôn ra xối xả. Nàng chưa từng dùng Huyết thuật này vì nó thật sự quá nguy hiểm. Không sao. Nàng thà chết cũng không đầu quân cho giặc
- Ma Ngải Chi Ngân. Thức Nguyệt Thương Phá. Diệt