Chương 1429
Mộ Dung Bắc Hải nghẹn ngào, dùng sức ôm nàng ấy, hỗn lên trán nàng ấy. “Thật xin lỗi.”
Hứa Mạn Nhi dán trong ngực hắn: “Chàng không cần tự trách, ta đã không sao nữa rồi mà.”
“Nhưng mà ta biết, muội phải chịu khổ rồi. Ta vẫn muốn sẽ bảo vệ nàng, ai nghĩ lúc bản thân ngã xuống, lại không có cách nào bảo vệ được nàng. Chỉ có thể để nàng bị người khác mang đi, phải chịu sự đối đãi bất công, trong lòng ta thật sự rất khó chịu.”
“Nhưng hơn tất cả những chuyện này, chuyện ta quan tâm hơn là chuyện chàng trúng độc, ta mới phải nói xin lỗi. Nếu ta không đoán sai, người hạ độc huynh là Tử Trúc, một trong những nha hoàn ở nhà của ta, ta thật sự không ngờ, nàng ta lại có thể làm ra chuyện như thế. Nàng ta được cữu mẫu sắp xếp ở bên người ta, ban đầu ta và nàng ta cũng không thân thuộc lắm, nhưng ta lại nghĩ, nếu nàng ta đã theo ta, ta nhất định sẽ đối xử thật tốt với nàng ta sẽ không lạnh nhạt nàng ta. Ai có thể dự đoán được lại đổi lấy kết cục như thế này”
Mộ Dung Bắc Hải nhíu mày: “Ý của nàng là, chuyện này rất có thể là do cữu mẫu của muội bày kế để nàng ta làm?”
Hứa Mạn Nhi gật đầu xong lại lắc đầu. “Nói thật thì ta cũng không biết. Nhưng nếu Tử Trúc không phải là người của cữu mẫu, thì sẽ là người của ai? Nhưng cũng rất kỳ quái, lấy hiểu biết của ta với cữu mẫu, bà ấy tuyệt đối sẽ không mạo hiểm như thế. Một khi bị phát hiện, đối với bà ấy mà nói là trăm hại không chút lợi nào, thậm chí còn có thể dẫn tới họa sát thân, bà ấy là người khôn khéo như thế, sao lại ngu xuẩn như thế được!”
Mộ Dung Bắc Hải có chút đăm chiêu: “Nói không chừng là có người lợi dụng thân phận cữu mẫu của nàng, âm thầm động tay động chân. Tóm lại chuyện này ta sẽ điều tra rõ sau, nàng không cần phải lo lắng nữa. Nàng cũng đừng áy náy, ta biết chuyện này không có quan hệ gì với nàng, nàng tuyệt đối sẽ không làm ra chuyện khiến ta bị tổn thương, vậy là đủ rồi.”
Hứa Mạn Nhi không nhịn được, “oa” một tiếng liền khóc lên. “Ta thật sự rất sợ. Nếu chàng xảy ra chuyện gì, ta khẳng định không sống nổi, lại càng không để chàng vì ta mà nguy hiểm đến tính mạng. Cho dù ta có lấy cái chết tạ tội, trong lòng cũng không buông nổi.”
Mộ Dung Bắc Hải thở dài, cho tới bây giờ, Hứa Mạn Nhi vẫn không nói là mình có đau hay không, hoặc là có không thoải mái chỗ nào không, mà chỉ quan tâm cơ thể hắn.
Hắn thương tiếc nhìn nàng ấy: “Ta không sao, ngoan, đừng sợ. Nhưng thật ra nàng trải qua nhiều chuyện như thế, nhất định đã rất sợ hãi, rất đau đớn.”
Hứa Mạn Nhi nghĩ nghĩ, nhanh chóng ôm lấy hằn. “Chàng nói vậy cũng đúng, lúc đầu quả thật là ta rất sợ, lúc sau cũng rất đau đớn, thậm chí trong chớp mắt, ta còn nghĩ không bằng chết đi còn hơn. Nhưng mà, ta vẫn không biết chàng đã tỉnh lại chưa, liệu đã qua lúc nguy hiểm chưa, cho nên ta lo lắng, càng không muốn bỏ lại chàng mà rời đi.”
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!