Chương 621
Tết nguyên đán tức là chớp mắt một cái, một năm đã qua rồi.
Bởi vì năm nay khoa cử vừa hay tổ chức đúng dịp nghỉ phép hàng năm, cho nên vẫn trì hoãn đế lễ hội đèn lồng ngày rằm tháng Giêng mới có bảng vàng.
Triệu Khương Lan rất quan tâm Trần Lập.
Huy có thể đỗ hội nguyên hay không, sáng sớm ngồi trong Lầu Yên Vũ chờ tin tức.
Không vì cái gì khác, lầu Yên Vũ tọa lạc ở vị trí phồn hoa nhất trong kinh thành.
Cách đó không xa chính là tường dán bảng vàng mỗi một lần thi hội.
Từ sau khi La Tước rời đi, Hồng Vân trở về Lầu Yên Vũ tiếp tục làm ăn, lúc này nàng ấy đang buồn cười ngồi cùng nàng.
“Không ngờ Vương phi lại quan tâm đến chuyện ai là người đỗ hội nguyên như vậy?”
“Bản cung cảm thấy đứa nhóc kia rất có khả năng sẽ đỗ liền tam nguyên, khó tránh khỏi kỳ vọng cao chút. Ài, người ngươi phái đi sao còn chưa trở về, dưới lầu tràn ngập người, không phải đã sớm dán bảng rồi sao? “
“Đến rồi!” Triệu Khương Lan vừa hỏi xong, lập tức có một phượng vệ gõ cửa.
Triệu Khương Lan vội vàng cho người vào: “Thế nào?”
“Bẩm, bẩm Vương phi, đỗ rồi, Trần Công tử là hội nguyên!
Triệu Khương Lan cười ha ha: “Vẫn là bản cung biết nhìn người, lúc trước đã bỏ hết vốn liếng đặt cược, tốn năm ngàn lượng bạc cược Trần Lập Huy đỗ hội nguyên, bây giờ là lúc phát tài đây. “
Hồng Vân xoa trán, gia chủ các nàng đúng là đi đâu cũng biểu hiện niềm khát khao mãnh liệt đối với tiền bạc.
€ó thể nói là vô cùng bình dân.
Sau đó, ánh mắt phượng vệ đột nhiên phát sáng: “Vậy người cảm thấy thuộc hạ có nên đi đến sòng bạc đặt cược Trần Công tử đỗ Trạng nguyên hay không, đến lúc đó cũng có thể nhờ vậy mà kiếm được một khoản nho nhỏ.”
Hồng Vân che trán.
Triệu Khương Lan chậc chậc một tiếng: “Về sau tỷ lệ cược sẽ giảm xuống, đại đa số mọi người đều có suy nghĩ giống như ngươi, không kiếm nổi mấy đồng đâu, đừng đi cho phí Công. “
Phượng vệ bị đả kích, thất vọng lui xuống.
Lúc này sân nhỏ mà Trần Lập Huy thuê đã sớm bị người chen sắp sập rồi.
Dù là người quen biết hắn hay không biết hắn đều đồn dập chen lấn đến viện của hắn để hóng chuyện.
Trần Lập Huy tuổi vốn còn nhỏ, nào từng thấy cảnh tượng như vậy bao giờ.
May mắn sư mẫu của hẳn, cũng là phu nhân của Trình Minh Thủy từ sớm đã tới sắp xếp mọi việc thay hẳn, mới làm cho hắn không đến mức trở tay không kịp.
Đợi đến khi sắc trời tối ầm thì đám người hóng hớt đó mới chịu tản đi.
Sư mẫu vui mừng nhìn Trần Lập Huy: “Nếu sư phụ của ngươi ở Thiên Chi Linh biết ngươi có thành tích như v: vui mừng thay ngưc Trần Lập Huy xúc động: “Sư mẫu, ta nhớ sư phụ quá” Năm đó ông ấy từ trân trong đau đớn như vậy, ngay cả bia mộ cũng không có, nếu ta có thể đỗ được tam nguyên, a sẽ xin Hoàng thượng ban Thánh chỉ, sửa lại mộ ch hất định sẽ cảm thấy sư phụ.
“Ngươi có lòng nghĩ vậy là đủ rồi, không cần đi cầu xin Hoàng thượng. Hoàng thượng có thể nhận sai trước mặt văn võ bá quan và bá tánh, đã là hành động của đấng minh quân, nhưng dù thế nào đi nữa, ngài ấy cũng là vua của một nước. Người ở vị trí cao không dễ dàng cúi đầu nhận sai, ngươi để cho bọn họ thừa nhận sai lầm một lần thì được, nhưng cứ mãi nhắc nhở hẳn đã từng sai lâm trong quá khứ, chỉ có thể khiến cho đế vương không vui.
Chờ tận mắt nhìn thấy ngươi đỗ tam giáp, sư mẫu cũng không có gì tiếc nuối nữa. Sau đó, †a sẽ từ chức nữ tiên sinh, trở về quê hương của mình để xây dựng một ngôi mộ cho sư phụ của ngươi. Sau này, ta sẽ không ở lại kinh thành nữa. “
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!