Chương 76
Tuổi của Mộ Dung Bắc Diễn tuy nhỏ, nhưng đến cùng vẫn là hoàng tử, gặp đại sự cũng biết năng nhẹ. Hãn cần môi: “Phụ hoàng, nhị thần muốn nói chuyện với người .”
Nghe câu này của hãn, người bên cạnh sửng sốt một chút, Chiêu Vũ để ra hiệu hẳn cùng mình đi đến lều vải cách đó không xa, không cho kẻ khác đến gần, lúc này mới lên tiếng: “Nói đi.”
“Mới vừa rồi, thích khách là thấy nhi thân đi lạc mới hướng về phía nhi thần. Nếu không phải có nhị ca, nhi thân nhất định không phải là đối thủ của bọn chúng. Mặc dù nhị ca trúng tên, cũng làm đối phương bị thương nặng, thời điểm bọn chúng hốt hoảng đào tẩu đã làm rơi vật này. Mộ Dung Bắc Diễn khó xử mím môi, móc ra từ trong tay áo một lệnh bài. “Phụ hoàng vẫn là tự mình xem đi
Chiêu Vũ đế với nhận lấy, liếc mắt liền thấy được chữ Trữ ở trước lệnh bài, mở to hai mắt. Ngoại trừ Ngự Lâm quân trong cung, bình thường phần lớn đeo lệnh bài là tư binh của Hoàng tộc hoặc của tư bình trong phủ quan lại. Mà có thể viết chữ “Trữ” ở trên lệnh bài, ngoại trừ vị nhạc phụ Trữ quốc công quyền cao chức trọng kia ra, đầu còn có thể có người ngoài nữa. “Ông ta thật to gan!”
Đây cũng không phải là lần đầu tiên lão Thất bị ngộ hại, thậm chí lần trước còn dính líu đến lão tam mà hắn thương yêu nhất Qua một hồi lâu, Chiêu Vũ để mới trầm trọng, thở ra một hơi. Hàn chăm chú nằm lấy lệnh bài kia, giấu ở trong tay áo: “Chuyện hôm nay, không thể nói cho bất kỳ ai biết cả
Mộ Dung Bắc Diễn không cam tâm nhìn Chiêu Vũ để một chút, chạm phải ánh mắt của hắn, Mộ Dung Bắc Diễn lại ủy khuất củi thấp đầu: “Vâng.
Cho dù hắn tuổi nhỏ cũng phải biết, muốn động đến Trữ quốc công cũng không dễ dàng. “Phụ hoảng, nên ra ngoài thôi.”
Tất cả mọi người đều nhận ra Chiêu Vũ để và Mộ Dung Bắc Diễn sau khi đi ra khỏi lều thì thần sắc càng nặng nề hơn. Tên phụ trách tuần tra toát mồ hôi lạnh, lĩnh tội: “Vi thân giám sát không nghiêm, khiến hai vị hoàng tử sợ bãi, còn làm hại Vũ Vương điện hạ bị thương, tôi không thể tha. Xin Hoàng Thượng giảng tội l “Không cần tra xét nữa.”
Chiêu Vũ đế quơ quơ ống tay áo, hai con người lạnh lẽo. “Lăn xuống đi
Triệu Khương Lan từ đầu đến cuối cúi thấp đầu, lúc này đã xử lý không sai biệt lắm, cực nhanh chóng vá lại vết thương. Nàng cho người tìm quả trị liệu có thể thanh nhiệt tới đắp lên cho Mộ Dung Bắc Hiền, lúc này mới rút hai cây châm kia, nói nhẹ: “Được rồi.”
Mộ Dung Bắc Hiền nháy mắt một cái, nhìn chằm chằm vào động tác của nàng, đáy mắt lướt qua sự ngạc nhiên không thể che giấu. Lúc trước chỉ là nghe nói, nhưng chân chính trải qua mới biết được vị y thuật của vị Tử đệ muội lại cao siêu như vậy. Xem ra, sau này không thể không đề phòng người này.
Lạc phi nhìn thấy máu chảy đỏ tươi dưới tấm vải trắng kia, nước mắt thoắt cái đã lặn xuống, áy náy và đau lòng trỗi dậy, đan xen trong lòng nàng. Thế mà lúc trước bà ta còn nghi ngờ đứa con nuôi của mình là hung thủ hạ độc con trai ruột của bà ta, nhưng lúc này mạng của Diễm nhi là do hắn cứu, sao hắn lại hại lão Thất được! Lạc phi nghĩ tới đây, thẹn không dám nhìn hắn, chỉ có thể ở đứng cẩn thận ở bên cạnh, lo lắng hỏi: “Hiền nhi, còn có chỗ khác không thoải mái không, nói cho mẫu phi
Mộ Dung Bắc Hiền thuận theo mà nhìn bà ta: “Mẫu phi đừng lo lắng, hài nhi không có chuyện gì, dưỡng thương mấy ngày sẽ tốt thôi.”
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!