Nghe thấy âm thanh quen thuộc, Vân Quán Ninh lập tức quay đầu lại.
Sau khi nhìn thấy người đi tới, nàng thở phào nhẹ nhõm.
Mặc Diệp, cuối cùng cũng đợi được người tới!
Vân Quán Ninh cúi đầu xuống và bắt đầu dâng trào cảm xúc, ngay khi Mặc Diệp đi vào với khuôn mặt không cảm xúc, nàng đã “rơm rớm” nước mắt khóc: “hu hu hu vương gia, cuối cùng chàng cũng đến rồi!”
“Vừa rồi mẫu hậu nói muốn đánh chết thiếp, để chàng không có vợ hu hu hu!”
Triệu hoàng hậu: “...”
Nói dối cũng phải chớp mắt chứ?
Bà ta nói những lời như vậy lúc nào?
Không phải tiểu tiện nhân này vừa rồi lời lẽ hùng hồn, thái độ cứng rắn muốn đối đầu với bà ta sao?
Nhưng vừa chớp mắt đã khóc như thể chịu phải ủy khuất lớn: “Hu hu hu vương gia...”
Mặc Diệp cũng không ngờ rằng nàng có thể khóc lóc dữ dội như vậy. Không thể không nghĩ rằng nàng ở trong tay Triệu hoàng hậu đã phải chịu khổ và ủy khuất thế nào?
M
Nhũ mẫu đang cầm tấm bảng trên tay lập tức đặt lại.
Triệu hoàng hậu hung dữ liếc nhìn nhũ mẫu: “Cái thứ ăn cây táo rào cây sung!”
Nhũ mẫu cúi thấp đầu, cẩn thận lui xuống.
Mặc Diệp kéo Vân Quán Ninh đứng lên.
Nàng gục đầu vào lòng hắn, khóc giống như một đứa trẻ không tìm thấy kẹo để ăn, thậm chí cả cơ thể đều run nhẹ.
Bộ dạng đáng thương e rằng đã bị Triệu hoàng hậu dọa sợ rồi?
“Mẫu hậu, cho dù hôm nay Ninh nhi có làm sai hay không, chúng ta hãy nói chuyện này trước mặt phụ hoàng đi.”
Vừa rồi Mặc Diệp nhìn thấy tấm bảng vừa to vừa dày trên tay của nhũ mẫu, liền biết nếu như đánh xuống mông thì sẽ tơi tả đến mức nào!
Ngay sau đó hắn cũng xa xẩm mặt mày.
Không cần biết bà ta có ghét Vân Quán Ninh hay không, nhưng trên danh nghĩa thì nàng là vương phi của hắn.
Triệu hoàng hậu như vậy là đang đánh vào mặt hắn!
Mặc Diệp hừ lạnh, xoay người đưa Vân Quán Ninh đi.
Bọn họ nói đi là đi, trong mắt không hề có hoàng hậu này ...Triệu hoàng hậu rất tức giận: “Đứng lại!”
“Bổn cung thân là hoàng hậu, dạy dỗ con dâu phạm lỗi thì có gì sai? Lão Thất, ngươi tự ý xông vào Khôn Ninh cung, bổn cung sẽ trừng phạt cả ngươi!”
“Mẫu hậu có thể thử.”
Ánh mắt Diệp Mặc sắc bén nhìn bà ta.
“Ngươi...”
Triệu hoàng hậu vô cùng tức giận, lúc này Vân Quản Ninh dựa vào lòng Mặc Diệp nhỏ giọng nói: “Vừa rồi Lẩu thái y đã thừa nhận, nói rằng đã bốc sại thuốc cho Mẫu phi, là chỉ thị của mẫu hậu”
Bốc sai thuốc?
Hành vi này rất xấu xa!
Thuốc không phải đồ khác, một khi đã uống nhầm có thể nguy hiểm đến tính mạng!
Thì ra nguyên nhân Vân Quán Ninh đi đại náo Thái y viện là vì Lưu thải y đã kê sai đơn thuốc cho Đức phi?
Ánh mắt Diệp Mặc phức tạp nhìn bà ta.
Triệu hoàng hậu không hoàng mà nhìn nàng: " Vợ Lão Thất, cơm có thể ăn bừa, nhưng nói không thể nói bừa! Bổn cung chỉ thị Lưu thái, kê sai đơn thuốc cho Đức phi lúc nào?”
“Mẫu hậu có thể đổi chất với Lưu thái y.”
Vân Quản Ninh trốn sau lưng Mặc Diệp, giọng nói nhỏ xuống.
Trông giống như bị Triệu hoàng hậu dọa cho sợ hãi.
Nhìn thấy bộ dạng của nàng, Triệu hoàng hậu tức giận nghiến răng nghiến lợi.
Giả bộ ngây thơ cái gì?
Không phải vừa rồi đuổi muốn vểnh lên trời luôn rồi sao?
“Mẫu hậu, rốt cuộc chân tướng sự việc là thế nào, hãy phản bác trước mặt phụ hoàng đi”
Mặc Diệp không quay đầu lại, đưa Vân Quán Ninh đi.
Triệu hoàng hậu tức giận đến hai thái dương nhói đau, không nhịn được phải đưa tay đỡ trán, tức giận đến xanh mặt: “Vân Quán Ninh, Mặc Diệp! Thật chẳng ra làm sao!”
“Trong mắt còn có bổn cung không?"
Bà ta bị chọc tức đến phát hỏa.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!