Bị Mặc Tông Nhiên mắc một trận, Đức Phi thành thật cúi đầu: “Hoàng thượng dạy bảo rất đúng, thần thiếp biết lỗi rồi.”
“Sau này thần thiếp nhất định sẽ đối xử tốt với nàng ta.”
Nhớ lại năm xưa, khi vừa vào Kinh thành, bà ta cũng là tính tình phô trương như vậy.
Nhưng khi đó, cả thái hậu và Mặc Tông Nhiên thật sự rất che chở cho bà ta.
Trái lại, Vân Quán Ninh thì…
Bà ta đối xử khá tệ với nàng, còn dẫn dụ Mặc Diệp trừng trị nàng!
Đúng là bà ta đã sai rồi!
Đức Phi nhận lỗi rồi, Mặc Tông Nhiên mới hài lòng gật đầu, quay đầu thấy Mặc Diệp vẫn còn ngồi trên ghế, ông ấy lập tức đá hắn: “Còn không đi nhận lỗi với thê tử con đi?”
Mặc Diệp nhanh chóng cáo lui.
Nào ngờ về đến Vương Phủ, Thanh Ảnh Viện đã không còn ai nữa!
Hắn giận dữ nhìn bà Trương: “Vương phi đâu rồi?”
Có lẽ là do Mặc Diệp lớn tiếng, sắc mặt quá khó coi, bà Trương bị dọa đến mức quỳ thẳng xuống trước mặt hắn!
“Vương gia, vương phi…”
“Nàng ấy sao?”
Mặc Diệp vô cùng phẫn nộ: “Nếu như không trả lời được, bản vương sẽ cắt lưỡi của ngươi đem cho chó ăn!”
Bà Trương run lên, nhanh chóng đưa tay bịt miệng, đáp: “Nô tì cũng không biết vương phi đi đâu rồi, nhưng trước khi đi, nàng ấy hơi tức giận nói gì mà bỏ nhà ra đi…”
Bà ta không hề biết bỏ nhà ra đi có nghĩa là gì.
Nhưng nghe là biết không phải chuyện tốt đẹp.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!