Đây là lần đầu tiên có người xem hắn ta là bạn.
Trước đó, những người khác đều nói hắn ta là quái thai, là một quái thai không cần đoán cũng biết tên.
Vì vậy không một ai bằng lòng kết giao cùng hắn ta, vì sợ sẽ bị hắn ta nhìn thấu bí mật trong nội tâm, hoặc là những suy nghĩ trong lòng.
Tuy rằng hắn ta là thiên sư, nhưng cũng là một thiên sư có đạo đức!
Ai mà rảnh đến nỗi động một tí là nhìn trộm nội tâm của người khác?
Cái này cũng cần phải có công lực đó!
Nếu hắn ta thường xuyên nhìn trộm nội tâm của người khác, bại là thần, thiệt là thọ. Cứ như vậy mãi, sợ là hắn ta vẫn chưa kết giao được bạn, mà bản thân đã mệt chết rồi!
Vân Quán Ninh và Mặc Diệp, thật sự cũng không sợ hắn ta…
Có hai vợ chồng này vỗ ngực đảm bảo, Mặc Tông Nhiên cũng giữ lại Tống Tử Ngư.
Nhưng, ông ấy cũng cần phải kiểm tra Tống Tử Ngư.
“Nếu trong vòng một tháng ngươi có thể giải quyết chuyện nạn đói lần này của bá tánh, có thể tẩy trắng thanh danh không được tốt của Thần Cơ Doanh, trẫm lập tức phong ngươi làm Khâm Thiên Giám!”
Mặc Tông Nhiên nghiêm túc nhìn hắn ta.
Vậy mà hắn ta lại không sợ hãi chút nào.
Hắn ta mỉm cười: “Đâu cần tới một tháng, nửa tháng, ta là có thể khiến cho hoa màu của bá tánh chết đi sống lại.”
“Ồ? Ngươi tự tin như thế sao?”
Mặc Tông Nhiên kinh ngạc.
Nhưng ông ấy vẫn có một niềm tự tin mạnh mẽ đối với Tống Tử Ngư.
Hình như tên nhóc trẻ tuổi này, thật sự có bản lĩnh như vậy, lời này cũng không giống như là đang nói khoác…
“Được! Nếu đã như vậy, trẫm sẽ chống mắt lên xem ngươi làm cái gì!”
Mặc Tông Nhiên giải quyết xong chuyện.
Ba người thuận lợi xuất cung.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!