"Hoàng thượng, đúng thật là có chuyện này ạ!"
Tô Bỉnh Thiện ấp a ấp úng, nhìn Mặc Tông Nhiên muốn nói lại thôi: "Đức Phi nương nương quả thật đã phân phó cung nhân, hỏi thăm tất cả tin tức về Tống Tử Ngư!"
Như thế này là không được!
sủng phi trên đầu quả tim của hoàng thượng, thế nhưng lại coi trọng một mỹ nam tử trẻ tuổi như Tống Tử Ngư?
Ông đường đường là hoàng thượng, nhưng đầu lại đội nón xanh rồi?
Mặc Tông Nhiên chau mày, tựa như tin tức này làm cho ông khó có thể tiêu hóa được.
Vẻ mặt Vân Quán Ninh lộ vẻ cảm thông nhìn ông: "Phụ hoàng, con dâu thấy đỉnh đầu của người càng ngày càng không ổn rồi."
"Sao lại nói như vậy?"
Giọng nói của Mặc Tông Nhiên âm u, cho dù là ai nghe thấy cũng có thể nhận ra lửa giận mà ông đang kìm chế.
Vân Quán Ninh lắc đầu thở dài: "Đỉnh đầu của người đều đã xanh thành một đồng cỏ rồi! Nếu không hay là người cứ mời mẫu phi đến đi, hai người đóng cửa tự giải quyết với nhau cho tốt?"
Mặc Tông Nhiên đang cân nhắc đề nghị của nàng.
Nhưng vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi của ông đã dần chuyển thành lạnh như băng, đôi mắt u ám như thể nổi lên gợn sóng.
Suy nghĩ một lát, Mặc Tông Nhiên phân phó Tô Binh Thiện gọi Đức Phi lại đây.
Điều kiện tiên quyết là, không thể đánh rắn động có.
Mặc cho Đức Phi hỏi cái gì, Tô Bình Thiện cũng không được nói.
Vân Quán Ninh thành công lui ra.
Ra khỏi Ngự Thư Phòng, nàng lập tức trốn đi xem náo nhiệt.
"Hừ, lần này mà cũng không thể xóa bỏ nghi ngờ của người đối với ta, từ nay về sau không dám lại tính kế ta nữa... Thì tên của Vân Quán Ninh ta, viết ngược!"
Nàng hừ lạnh một tiếng, tiện tay lấy một cây kẹo mút từ trong không gian.
Vị cam, cũng không tệ lắm.
Đức Phi không phải vẫn luôn nghi ngờ nàng có quan hệ không rõ ràng với Tổng Tử Ngư sao?
Mặc Tông Nhiên hiểu rõ hơn ai hết thân phận của Tổng Tử Ngư là gì.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!