Chu Điềm Điềm cắn môi, nước mắt uất ức lan ra tới ngoài viền mắt.
Cô bé ra ngoài chạy bộ... Kiên quyết đến mức Vân Quán Ninh có ngăn cũng không được.
Thế là nàng cũng hết cách, chỉ đành gọi Như Yên đi theo, đừng để cho tiểu nha đầu này xảy ra chuyện gì.
Ngược lại, Chu Oanh Oanh và Mặc Hàn Vũ vẫn còn đang sống chết ngồi ăn.
Cơm nước no nê, Mặc Hàn Vũ mới thỏa mãn mà vỗ cái bụng nói: "Quán Ninh, hôm khác để Nhị tẩu của muối tới đây học nấu nướng một chút, đã lâu rồi bổn vương không có ăn no như này."
Chu Oanh Oanh lập tức bùng nổ: "Mặc Hàn Vũ, sao chàng không đi học đi?"
"Còn bảo ta đi học nấu nướng về phục vụ chàng, chàng là cái thá gì?"
"Là Lão Nhị đó."
Mặc Hàn Vũ trịnh trọng đáp.
Nói xong lại thấy Chu Oanh Oanh bắt đầu xắn tay áo lên, hắn ta ngồi bên đây vội vã cười xòa, kéo tay nàng ta qua mà nói: "Bổn vương chỉ là thuận miệng nói thôi, nàng đừng nóng giận, bổn vương tới học."
"Bổn vương tới học, học nấu nướng về để phục vụ nàng, được không?"
"Vậy còn tạm được."
Chu Oanh Oanh thả ống tay áo xuống.
Nhìn hai người kia liếc mắt đưa tình, bên trong đôi mắt vốn không chút cảm xúc của Mặc Diệp lại trở nên phức tạp.
Nhìn kỹ lại, trong mắt của hắn có hâm mộ, cũng có bất mãn.
Mặc Phi Phi cả gan suy đoán, Thất ca là đang hâm mộ tình cảm giữa Nhị ca và Nhị tẩu rồi. Nhìn ánh mắt của Mặc Diệp hướng về phía Vân Quán Ninh, mà người kia lại đang nói chuyện với Viên Bảo nên không có để ý. Mặc Phi Phi bên này lại cười ha hả.
Đáng đời.
Ai bảo lúc trước Thất ca đối xử với Thất tẩu như thế chứ?
Bây giờ cũng nên nếm thử vị đắng đi!
Để cho hắn có thể học được bài học thích đáng, cái gì gọi là nghiệp quật vì trước đó ghét bỏ kiều thê.
Mặc Phi Phi chống cằm: "Đúng rồi Thất tẩu, câu chuyện mà lần trước tỷ kể cho muội nghe, cái gì mà tổng giám đốc trước đó ghét bỏ kiều thế nhưng sau này lại bắt đầu theo đuổi nàng ta đó, rồi cuối cùng có theo đuổi được không?"
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!