Nàng cau mày: “Bớt giận? Chàng còn chưa nói cho ta biết rốt cuộc là tại sao phụ hoàng lại tức giận nữa mà!
“Nàng không đoán ra à?”
Mặc Diệp có hơi kinh ngạc.
Ngày thường, nữ nhân này không phải tự xưng là “Vân bán tiên” sao?
Chuyện gì cũng có thể nửa đúng nửa sai bẩm ngón tay đoán ra, nhưng hôm nay vậy mà lại không đoán ra được?
Vân Quán Ninh xấu hổ: “Ta không phải Tống Tử Ngư, làm sao có thể đoán ra được?”
Mặc Diệp vừa buồn cười vừa bất lực, đành phải ghé sát vào tai nàng nhỏ giọng thì thầm vài câu.
Sau khi nghe được những lời của hắn, khuôn mặt của Vân Quán Ninh liền biến sắc, nàng kinh ngạc nhìn Mặc Diệp: “Chàng nói cái gì?!”
Mặc Diệp còn chưa kịp trả lời thì nàng đã tự lẩm bẩm một mình: “Thảo nào phụ hoàng lại tức giận!”
“Tại sao Tây Quận lại đột nhiên nghĩ ra chiêu này?”
Vân Quán Ninh nhíu mày thật chặt: “Không phải từ mấy ngày trước biên cương có truyền lời về nói rằng Chu tướng quân anh dũng uy phong đã đánh Tây Quận thất bại, co chân tháo chạy sao?”
“Đúng vậy.”
Mặc Diệp khẽ gật đầu.
“Kể từ khi Tây Quận sợ tháo chạy thì chính là kẻ thua cuộc rồi!”
Vân Quán Ninh bất bình xắn tay áo lên: “Làm gì có chuyện kẻ thắng phải gửi công chúa đi hòa thân với kẻ thua được?”
Hóa ra là Tây Quận vậy mà lại đòi cưới công chúa của Nam Quận!
Mặc dù không có nói thẳng tên muốn cưới vị công chúa nào, nhưng Mặc Tông Nhiên chỉ có hai cô con gái.
Ngũ công chúa Mặc Du Du, cứu công chúa Mặc Phi Phi.
“Tây Quận đã hứa rằng chỉ cần gả công chúa sang hòa thân, bọn họ sẽ chung sống hòa thuận với Nam Quận. Sau này cho dù có xảy ra chuyện gì thì cũng sẽ không động binh mã với Nam Quần nữa.”
Vẻ mặt của Mặc Diệp rất nghiêm túc.
Vân Quán Ninh thấy vậy tức giận đến mức xắn hết tay áo lên, lộ ra một cánh tay trắng như tuyết...
Hắn chu đáo hạ tay áo xuống cho nàng: “Mặc vào đi, đang có gió lạnh thấu xương đấy.”
“Bị cảm lạnh là không tốt đầu”
Vân Quán Ninh liếc nhìn ống tay áo bị hắn kéo xuống: “Tây Quận rõ ràng là con cóc muốn ăn thịt thiên nga!”
“Đánh trận không thắng được, lại còn muốn cưới công chúa để hòa thân. Đang nằm mơ sao?”
Nàng và Mặc Du Du hiểm khi qua lại.
Nhưng nàng cũng biết vị ngũ công chúa này tính tình trầm lặng, không thích đấu đá.
Vào sinh thần của Đức phi năm ngoái, ở trong Vĩnh Thọ Cung, Mặc Du Du đã không cười nhạo Vân Quán Ninh với Chu Oanh Oanh. Mà ngược lại còn dịu dàng mỉm cười với nàng và cổ vũ nàng.
Khi đó, trong lòng Vân Quán Ninh khá cảm động.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!