Vân Quán Ninh nhướng mày: "Sao ngươi không phải người đưa vương gia nhà người tiến cung, ba người gia đình các ngươi cùng nhau chịu nhục.”
Tần Tự Tuyết bị chọc tức, hét lên: "Vân Quán Ninh, người ức hiếp người quá đáng”
Vân Đinh Lan lặng lẽ rụt cổ lại, lùi về sau một bước không dám tiến lên: "Vương phi, nếu người muốn lên thì lên, ta không dám"
Nàng ta đã biết Vân Quán Ninh lợi hại thế nào, sao có thể tự chuốc họa vào thân?
Không giống như Tần Tự Tuyết, chỉ là một tiểu cường đánh không chết.
Rõ ràng biết không thể đấu được với Vân Quản Ninh, vẫn đi lung tung.
Vân Quán Ninh nhún vai, nhìn hai người họ Với vẻ khinh thường.
Ánh mắt đó suýt chút nữa đã đánh bay Tân Tự Tuyết...
Chu Oanh Oanh bước lên trước giảng hoà: "Ninh nhi, bỏ đi! Đây là Khôn Ninh Cung, mấy người chúng ta cãi nhau rất khó coi, truyền ra ngoài thì không hay"
"Muội đến xem thử xem, đại tẩu bị làm sao? Sao đột nhiên lại ngất đi."
Vân Quán Ninh chỉ nghĩ rằng Nam Cung Nguyệt đang giả vờ hôn mê.
Nhưng khi nghĩ đến khuôn mặt của nàng ta vừa rồi trông không ổn lắm...
Nàng và Chu Oanh oanh nhấc nàng ta lên giường của Quý phi, bắt đầu xem mạch cho nàng
ta.
Đột nhiên, sắc mặt nàng hơi thay đổi.
Chu Oanh Oanh vội hỏi: "Ninh nhi, đại tẩu sao rồi?"
Tần Tự Tuyết mất kiên nhẫn liếc nhìn bọn họ.
Vân Quán Ninh nghiệm mặt đứng lên, một lúc sau mới nói: "Tất cả chúng ta, e là phải nói một tiếng cung hỷ với đại tẩu."
"Tại sao?"
Chu Oanh Oanh không thể hiểu được.
Tần Tự Tuyết là người đầu tiên phản ứng lại: "Đại tẩu có thai rồi!"
Vân Quán Ninh gật đầu: "Hi mạch, hơn hai tháng."
Ngay khi những lời này phát ra, thần sắt mọi người khác nhau!
Chu Oanh Oanh vò đầu: "Sao lại như vậy? Đại tẩu quá giỏi sinh? Đã sinh được Vân Nhi, giờ lại mang thai? Ta chỉ là một con gà mẹ không thể đẻ trứng, đến giờ còn chưa có con"
Vân Quán Ninh: "...Có ai mô tả bản thân mình như tẩu không chứ?"
"Vân Nhi bao nhiêu tuổi rồi? Giờ đại tẩu mang thai cũng là chuyện bình thường thôi?"
Nói về việc giỏi sinh...
Ai mà sảnh được với Tần Tự Tuyết
Bốn năm mang thai ba lần, hạ sinh hai con gái, sảy thai một lần.
Tần Mục nhìn rõ trong mắt Vân Quán Ninh có ý cười nhạo, mặt đỏ bừng vì xấu hổ.
Nàng ta sinh nhiều như vậy, không phải chỉ vì muốn níu giữ trái tim của Mặc Hồi Phong?
Ai biết được đến cuối cùng, nàng ta thua như một đống hỗn độn!
"Vẫn là đại tẩu và Tam Vương phi mệnh tốt!"
Vân Quán Ninh thở dài.
Có bao nhiêu cô con gái!
Nàng thật ngưỡng mộ!
Nhưng những lời này rơi vào tai của Tần Tự Tuyết, không phải là một điều tốt.
Á tiện nhân này, lại châm biếm nàng ta chỉ biết sinh con gái sao?
Thật không may, sau khi sảy thai, thân thể nàng ta bị thương, không thể thụ thai được nữa. Để đối phó với Vân Đinh Lan, nàng ta đã không ngần ngại uống thuốc cùng Vân Đinh Lan, cả hai không thể có con được nữa...
Nhìn vẻ mặt thất thường của Tần Tự Tuyết, Vân Quán Ninh làm sao có thể không đoán được nàng ta đang nghĩ gì?
"Không biết, đứa con của đại tẩu là nam hay nữ."
Nàng cười nhẹ, vờ như vô tình nói: "Nếu là con trai, là Hoàng trưởng tôn!"
"Sở Vương là đích trưởng tử của chính cung, đại tẩu lại là chính là Đông Quận công chúa. Nếu hai người họ sinh ra Hoàng trưởng tôn, sau này ngôi vị hoàng đế... không ai dám nghĩ tới nữa.
Nàng che miệng, cười thầm.
Chu Oanh Oanh không quan tâm.
Mặc dù cô và Mặc Hàn Vũ rất muốn có một đứa con, nhưng họ đã cố gắng rất nhiều trong vài năm không có kết quả.
Việc này đã để mặc cho bạn sự tuỳ duyên.
Mặc Hàn Vũ cũng biết rằng hắn ta không được mong đợi trở thành một hoàng đế.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!